Và sự thật tương tự với những ai đang đọc quyển sách này. Nhưng chúng ta đã ở trong chủ đề của sự sáng tạo. Con đã hỏi Ta ở đầu chương này là tại sao mặc dù không thích những gì mà mình nhìn thấy trên Trái Đất nhưng Ta lại không thay đổi chúng.

Ta không có bất kỳ một phán xét nào về những điều mà các con thực hiện. Ta chỉ đơn thuần quan sát hết lần này đến lần khác, như những gì mà Ta đã thực hiện trong quyển sách này, mô tả lại nó.

Nhưng giờ đây Ta phải hỏi con – Quên hết đi sự quan sát và mô tả từ Thượng Đế – Con cảm thấy như thế nào về những gì mà mình đã quan sát trên hành tinh này? Con chỉ cầm trong tay những câu chuyện trong 1 ngày của một bài báo, và xa hơn nữa con sẽ phát hiện ra:

  • Các quốc gia phủ nhận những quyền cơ bản của người lao động.
  • Người giàu càng giàu hơn và người nghèo thì càng nghèo hơn trong hiện trạng đáng thất vọng tại Đức.
  • Chính phủ buộc những người chủ sở hữu phải tuân theo luật công bằng nhà ở tại Hoa Kỳ.
  • Một nhà lãnh đạo quyền lực nói với đối thủ chính trị của anh ta rằng: “Tao sẽ khiến mày phải rục xương trong nhà lao! Tao sẽ nhổ râu mày từng sợi từng sợi một!”trong khi đấm vào mặt đối thủ tại nước

Xem thêm Phương pháp Tự học Thiền: https://kimtuthap.org/tuhocthien-html/

Còn bất kỳ điều gì mà bài báo còn nói về xã hội “Văn minh” của các con?

Có một câu chuyện ở trang A – 13 với tiêu đề: NHỮNG NGƯỜI DÂN THƯỜNG PHẢI CHỊU ĐỰNG CUỘC SỐNG GIAN KHỔ TRONG CUỘC NỘI CHIẾN Ở ANGOLA.

Đầu bài nói rằng: “Trong khu vực xảy ra chiến loạn, những tay súng hàng đầu sống trong sự xa hoa trong khi hàng ngàn người phải lê lết tìm từng mẩu vụn bánh mì”.

Đủ rồi. Ta đã có bức tranh toàn cảnh. Và đây chỉ là những điều diễn ra trong một ngày?

Chỉ là một phần trong tờ nhật báo. Con còn chưa xong Phần 1.

Vì thế nên Ta sẽ nhắc lại một lần nữa – kinh tế, chính trị, xã hội và hệ thống tôn giáo của các con thật ban sơ. Ta sẽ không làm gì cả để thay đổi chúng bởi những lý do đã được nêu ở trên. Các con phải có quyền tự do lựa chọn và tự do ý chí trong mọi vấn đề của đời sống để trải nghiệm mục tiêu lớn lao nhất của Ta giành cho các con – nhận biết chính bản thân như là Đấng Sáng Tạo.

Và xa hơn nữa, sau hàng ngàn năm, các con chỉ tiến bộ hơn được chừng ấy thôi sao – Đó là những gì mà các con đã tạo ra. Điều đó không khiến các con phẫn nộ ư?

Tuy nhiên, các con đã hoàn thành được một việc ý nghĩa. Các con đã đến với Ta để nhận lấy lời khuyên.

“Nền văn minh” của các con đã quay trở lại với Thượng Đế và hỏi rằng: “Chúng con đã lạc lối ở đâu?”, “Làm cách nào để chúng con thực hiện điều đó tốt hơn?” Sự thật là cho dù đôi khi các con bỏ qua lời khuyên của Ta đi chăng nữa thì điều đó cũng không ngăn được Ta khuyên nhủ các con thêm một lần nữa. Như những bậc cha mẹ đáng kính, Ta luôn sẵn lòng đưa ra sự quan sát hữu ích khi được yêu cầu. Và cũng như những bậc cha mẹ đáng kính, Ta sẽ sẵn lòng giữ tình yêu thương giành cho các con ngay cả khi bị từ chối.

Vì thế nên Ta đang mô tả lại những điều mà nó đang thật sự diễn ra. Và Ta sẽ chỉ cho con cách thức để thực hiện tốt hơn nữa. Ta đi theo một con đường khiến con đôi khi cảm thấy phẫn nộ bởi vì Ta muốn nhận được sự chú ý từ con. Và Ta nhận thấy rằng mọi điều đều đi theo đúng hướng.

Điều gì sẽ gây nên sự chuyển đổi ý thức lớn lao mà Người luôn nói đến trong quyển sách này?

Có một sự gọt giũa chầm chậm đang xảy ra. Chúng ta đang dần dần cạo sạch được những mảnh vụn dư thừa để hiển lộ vẻ đẹp hoàn mỹ sau cùng.

“Chúng ta?”

Để lại một bình luận