Vì thế chúng ta nhìn thấy những con người này đối diện với “Sự khiếm khuyết”, trong các giác quan vật lý, nhưng đó thật sự là điều kiện đúng đắn và hoàn hảo ở cấp độ siêu hình.

Như một vấn đề thực tiễn, điều đó có ý nghĩa gì với chúng con? Chúng con có nên giúp đỡ “Những người khiếm khuyết”, hay đơn giản là nhìn thấy sự thật là họ chỉ ở nơi mà họ muốn tồn tại và cho phép họ “làm việc với Nghiệp quả”?

Đây là một câu hỏi rất tuyệt và vô cùng quan trọng.

Xem thêm Phương pháp Tự học Thiền: https://kimtuthap.org/tuhocthien-html/

Điều cần nhớ đầu tiên là tất cả những gì mà con suy nghĩ, phát ngôn, và thực hiện đều là sự phản chiếu những gì mà con quyết định về chính bản thân mình; là một lời tuyên bố của Người Hiện Hữu Bên Trong Con; một hành động của sự kiến tạo nên quyết định con người mà con muốn trở thành. Ta tiếp tục quay trở lại vấn đề đó bởi vì đây là điều duy nhất mà con đang thực hiện ở đây, là những điều con liên hệ. Không có gì khác tiếp diễn cả, không có chương trình khác cho linh hồn. Con đang kiếm tìm để trải nghiệm và trở thành Người Mà Con Thật Sự Là – và tạo nên điều đó. Con đang tạo nên bản thể mới hoàn toàn trong mỗi khoảnh khắc Hiện Tại.

Giờ đây, ở trong bối cảnh đó, khi con vô tình lướt qua một con người mới xuất hiện bị khiếm khuyết, có mối liên hệ với sự nhận biết thế giới bên trong, câu hỏi đầu tiên mà con phải đặt ra là: Tôi là Ai và ai là người Tôi chọn để trở thành, trong một mối quan hệ như vậy?

Nói theo cách khác, câu hỏi đầu tiên khi con gặp gỡ một ai đó trong bất kỳ hoàn cảnh nào nên luôn là: Tôi muốn điều gì ở đây?

Con có nghe thấy không? Câu hỏi đầu tiên, luôn luôn, phải là: Tôi muốn điều gì ở đây? chứ không phải: Người khác muốn điều gì ở đây?

Đó là một cái nhìn đầy sâu sắc và thú vị mà con từng nhận được về cách tiến hành một mối quan hệ. Nó cũng chống lại mọi điều mà con đã được dạy.

Ta biết. Nhưng lý do mà những mối quan hệ của con như một mớ hỗn độn là bởi con luôn cố gắng tìm thấy những điều mà người khác muốn thay vì những điều mà con thật sự muốn. Và rồi con quyết định trao điều đó cho họ. Đây là cách mà con đưa ra quyết định: Con quyết định dựa trên cái nhìn vào những điều mà con muốn từ họ. Nếu như không có bất kỳ điều gì con nghĩ rằng con sẽ muốn từ những người xung quanh thì lý do đầu tiên là để con tặng những điều mà họ muốn chúng biết mất, mà điều đó hiếm khi xảy ra. Mặt khác, nếu con nhìn thấy có điều gì đó mà con muốn từ họ thì bằng một cơ chế tự động, con sẽ cố để trao cho họ những gì họ muốn.

Và rồi con bực bội – đặc biệt với những người không trao điều mà con muốn.

Trong trò chơi “Tôi Sẽ Trao Đổi Với Bạn, con sắp đặt một sự cân bằng rất tinh vi. Tôi sẽ gặp điều tôi cần và tôi sẽ gặp bạn. Mục đích của tất cả các mối quan hệ giữa người với người – những mối quan hệ giữa các quốc gia cũng như những mối quan hệ cá nhân – không có bất kỳ điều gì phải thực hiện với chúng. Mục đích của những mối quan hệ linh thiêng với những con người, nơi chốn, hay điều gì khác không phải là tìm ra những điều mà họ muốn hay cần, mà là những điều mà con yêu cầu hay khát khao ở hiện tại để trưởng thành, để trở thành Người Mà Con Muốn Trở Thành.

Đó là lý do Ta đã tạo nên mối quan hệ với những điều khác. Nếu nó không được tạo ra bởi điều này thì con đã có thể tiếp tục sống trong môi trường chân không, khoảng không vũ trụ, sự toàn năng vĩnh cửu ở bất cứ đâu con tới.

Ở trong vũ trụ toàn năng, con đơn giản là không thể trải nghiệm “Ý thức” của con như bất kỳ điều gì cụ thể bởi vì, ở trong vũ trụ toàn năng, không có điều gì mà con thật sự là.

Để lại một bình luận