Vậy thì bằng cách nào mà con có thể đạt được điều đó từ vị trí con đang đứng đến nơi con muốn trở thành?

Để Ta nói với con điều này thêm một lần nữa: Tìm rồi sẽ thấy. Hãy gõ rồi cửa sẽ mở.

Con đã “Tìm kiếm” và “Gõ cửa” trong suốt 35 năm nay. Hãy thứ lỗi nếu như Người có chút muộn phiền về câu nói đó.

Nếu không nói là vỡ mộng, đúng. Nỗ lực của con rất đáng được ghi nhận nhưng Ta không thể nói là đồng ý với con rằng con đã tìm kiếm và gõ cửa suốt 35 năm qua

Hãy thừa nhận rằng con đã không đi tìm và gõ cửa trong suốt gần 35 năm.

Xem thêm Phương pháp Tự học Thiền: https://kimtuthap.org/tuhocthien-html/

Trong quá khứ, khi còn rất nhỏ, con chỉ tìm tới Ta khi con gặp rắc rối, khi con cần một điều gì đó. Khi lớn hơn hơn một chút, con nhận ra rằng chắc chắn đó không phải là sự kết nối thật sự với Thượng Đế, để rồi qua đó tạo nên những điều mang nhiều ý nghĩa hơn. Thậm chí là vậy, Ta cũng chẳng hơn gì so một món vật khác.

Lớn hơn chút nữa, khi mà con đã hiểu được rằng hợp nhất với Thượng Đế chỉ đạt được bằng con đường kết nối với Người thì con đã hiểu ra rằng chính thái độ và con đường đó sẽ giúp con chạm đến mục tiêu.

Con ngồi thiền, con tổ chức nghi lễ, con gọi Ta trong lúc cầu nguyện với lòng tôn kính, con kêu gọi Linh hồn của Ta hiện trong con, nhưng chỉ khi điều đó phù hợp với con và khi con có cảm hứng.

Và cho dù có những trải nghiệm cao quý về Thượng Đế, con vẫn giành 95% cuộc đời chạy theo ảo mộng của sự tách biệt, và chỉ có một khoảnh khắc lóe lên ở đây về sự nhận diện hiện thực tối hậu.

Con vẫn luôn gắn liền cuộc đời của mình với cước phí sửa xe, hóa đơn điện thoại, cùng những rắc rối trong các mối quan hệ, đó là về vở kịch mà con đã tạo ra, hơn là nhà kiến tạo để dựng nên vở kịch cuộc đời.

Con vẫn chưa biết được tại sao con lại cứ tạo nên những vở kịch đó. Con quá bận rộn để chơi đùa cùng nó.

Con nói rằng mình hiểu được ý nghĩa cuộc đời nhưng con lại không sống trong sự hiểu biết đó. Con nói rằng con biết cách để kết nối với Thượng đế nhưng con lại không đi theo con đường đó. Con xác nhận rằng con đang đi đúng đường, nhưng lại chẳng nhích một bước chân nào trên con đường đó cả.

Và rồi con đến với Ta để nói rằng con đã đi tìm và gõ cửa trong suốt 35 năm qua. Ta ghét khi phải khiến con bị vỡ mộng, nhưng….

Đây là thời điểm mà con nên dừng cơn ảo giác đó và bắt đầu nhìn nhận con người thật sự của chính con.

Bây giờ – Hãy để Ta nói với con điều này: Con muốn trở thành “Christ”? Hành động như Christ, mỗi phút mỗi giây trong cuộc đời. (Nếu con không biết bằng cách nào, Jesus sẽ nói cách thức cho con). Hãy là Christ trong mọi hoàn cảnh sống (Nếu như con không thể thì Jesus sẽ để lại sự chỉ dẫn).

Nếu con tìm kiếm, Ta sẽ để lại lời chỉ dẫn. Ta vẫn luôn là giọng nói nhỏ bên trong biết được hướng nào sẽ rẽ, con đường nào để sải bước chân, câu trả lời nào là thỏa đáng, hành động nào cần được hoàn thành, từ ngữ nào cần được nói – Hiện thực nào cần được tạo dựng nên nếu như con thật sự tìm kiếm sự kết nối và hợp nhất với Ta.

Chỉ cần lắng nghe Ta.

Con đoán là mình không biết cách nào để thực hiện điều đó.

Ôi! Thật phi lý! Người đang thực hiện nó ngay bây giờ! Đơn giản là thực hiện mọi lúc.

Trả lời