Đức Phật đã đưa ra một trong những phương pháp hiệu quả nhất để tạo ra sự nhận thức từ bên trong. Phương pháp mà Đức Phật vận dụng được gọi là Yoga Quán Niệm Hơi Thở – môn yoga nhận thức hơi thở hít vào và thở ra

Chúng ta đang hít thở, nhưng đó là sự thở vô thức. Hơi thở là Prana, hởi thở thúc đẩy sự sống… nhưng nó là vô thức , ta không nhận thức nó

” Thở một cách có ý thức”

Đức Phật đã dùng hơi thở như mộ phương tiện để đạt cùng lúc hai mục đích; một là tạo nên sự nhận thức, và kế đến là cho phép sự nhận thức ấy đi vào từng tế bào của cơ thể. Ngài đã nói “Hãy thở một cách có nhận thức”. Điều này không có nghĩa là thực hành “Pranayam” hay “thở yoga” mà là biến hơi thở nên đối tượng của nhận thức, thay vì thay đổi nó.

Không cần phải thay đổi hơi thở của ta!

Hãy để nó như hiện hữu, tự nhiên; chớ thay đổi. Nhưng khi hít vào, ta hãy hít một cách có ý thức; hãy để cho nhận thức hòa cùng với hơi thở đi vào. và khi hơi thở đi ra, hãy để cho nhận thức hòa cùng với hơi thở đi ra.

Xem thêm Phương pháp Tự học Thiền: https://kimtuthap.org/tuhocthien-html/

“hòa cùng hơi thở”

Hòa cùng hơi thở! Hãy chú tâm vào hơi thở… chuyển cùng hơi thở.

Một giờ là đủ! Dường như đây là một khoảng thời gian nhỏ nhoi, nhưng không phải. Khi ta nỗ lực nhận thức, một giờ đồng hồ có thể dường như một thiên niên kỷ, vì thông thường ta không thể nhận thức được hơn 5,6 giây đồng hồ.

Ý thức về hơi thở có nghĩa là không cho phép hiện diện một tư tưởng nào, vì tư tưởng sẽ gây phân tâm.

Tự nhiên, tư duy sẽ dùng; ta không thể vừa suy nghĩ lại vừa thở một cách có ý thức! Khi một tư tưởng xuất hiện trong tâm trí, ta sẽ mất đi sự chú tâm đối với tiến trình thở. Chỉ cần một ý tưởng mà thôi, ta sẽ mất ý thức về tiến trình thở.

Càng nỗ lực đẻ thực hiện điều này, càng chú tâm thưc hiện điều này, ta sẽ càng có ý thức. Cái đích ấy là gian nan, phức tạp nhưng một khi đã đạt được, ta sẽ trở thành một con người khác, một chúng sinh khác biệt trong một thế giới khác biệt!

“khoảng trống vi tế”

Đức Phật dạy… hãy chuyển theo hơi thở một cách có ý thức và ta sẽ tạo ra một tâm điểm nhận thức bên trong… và toàn thân ra sẽ trở thành vũ trụ. Chỉ sau khi đã thực hành nhận thức qua hơi thở một thời gian dài…khi rốt cục đã có thể trụ với thơi thở, nhận thức được hơi thở…ta sẽ nhận thức được khoảng trống khi không có chuyển động của hơi thở; hơi thở chẳng đi vào hay đi ra. Trong khoảng trống vi tế giữa các hơi thở, ta hiện diện tại tâm điểm của chính mình.

Nguồn: “Thiền – nghệ thuật nhập định” – Osho
Người dịch: Trương Đức Hiệp, Hồ Xuân Hương – Việt Khôi – Ngọc Trúc

Để lại một bình luận