“Không thể diễn tả được”
Mặc dù các tình huống, các sự việc xảy đa dạng và khác nhau trong thời điểm cận kề cái chết, nhưng tất cả đều có một vài sự tương đồng khi tường thuật lại các trải nghiệm trong phút giây này.
Nhiều người đã trải qua kinh nghiệm cận tử đều nhận xét rằng: “Không có những từ ngữ chính xác để diễn tả những gì tôi đang cố gắng nói” hoặc “Chúng không có được một tính từ để so sánh ở mức độ tuyệt đối cho việc miêu tả điều này…!”
Xem thêm Phương pháp Tự học Thiền: https://kimtuthap.org/tuhocthien-html/
“Thấy chính cơ thể của mình”
Một người sẽ chết khi, anh ta đi đến đỉnh điểm của nỗi đau đớn tột độ và kiệt sức hoàn toàn, chính anh ta sẽ nghe bác sỹ tuyên bố cái chết. Anh ta bắt đầu nghe những âm thanh khó chịu, tiếng réo inh ỏi hoặc tiếng rì rầm ồn ào, lúc đấy, anh ta cảm thấy chính mình di chuyển rất nhanh xuyên qua một đường hầm dài và tối. Sau đó, anh ta đột nhiên nhận thấy chính anh ta ở bên ngoài cơ thể vật lý của mình, nhưng vẫn trong môi trường vật lý trực tiếp và anh ta nhìn thấy chính cơ thể mình từ một khoảng cách, như một người đang chứng kiến. Anh ta xem, theo dõi mọi nổ lực của bác sỹ để làm mình có thể sống lại, từ một vị trí thuận lợi nào đó và trong một trạng thái biến đổi cảm xúc đột ngột trong lúc này.
“Những năng lượng khác nhau”
Một lát sau, anh ta tập trung tư tưởng trở lại và bắt đầu quen với điều kiện kỳ quặc này. Anh ta nhận biết rằng anh ta vẫn còn có một cơ thể, nhưng những năng lượng rất khác nhau từ cơ thể vật lý đã rời bỏ anh ta. Chẳng mấy chốc, những điều kỳ lạ khác bắt đầu xảy đến. Những người khác đến và giúp đỡ anh ta.
Anh ấy nhận lấy những hình ảnh tâm linh của những người thân, họ hàng, bạn bè, những người đã chết, và một thực thể tâm linh đầy ấm áp, yêu thương mà anh ta chưa từng gặp được trước đó, một thực thể hiện thân của ánh sáng, xuất hiện trước anh ta. Thực thể này sẽ hỏi anh ta một câu hỏi, không phải bằng lời nói, để đánh giá cuộc đời của anh ta và giúp anh ta nhìn lại ngay tức khắc toàn cảnh các sự kiện quan trọng đã xảy ra trong cuộc đời anh ta.
“Anh ta phải quay trở về”
Vào một vài thời điểm, anh ta nhận thấy chính mình tiến gần đến cánh cổng ranh giới, giống như là ranh giới giữa đời sống ở Trái đất và đời sống tiếp theo. Lúc này, anh ta nhận thấy rằng anh ta phải quay trở lại với Trái đất, rằng chưa đến thời điểm anh ta phải chết.
Vào lúc này, anh ta cảm nhận và bị thu hút bởi những trải nghiệm sau cuộc sống và không muốn quay về. Anh ta ngập tràn với niềm vui, tình yêu và sự bình an. Cho dù thái độ anh ta, đôi lúc, anh ta muốn hợp nhất lại với cơ thể vật lý của mình để sống lại.
Lúc đầu, anh ta không thể tìm thấy từ ngữ nào để miêu tả những tình tiết siêu phàm này. Anh ta cũng thấy rằng những người khác nghe được sẽ giễu cợt, vì thế anh ta sẽ dừng việc kể lại cho người khác. Những trải nghiệm vẫn ảnh hưởng tới cuộc sống của anh ta một cách sâu sắc, đặc biệt là cái nhìn, quan điểm của anh ta về cái chết và sự liên hệ của nó tới cuộc sống hiện tại như thế nào.
“Một hiện thân của ánh sáng”
Có lẽ hình ảnh ngoài sức tưởng tượng nhất khi bắt gặp một nguồn ánh sáng chói lòa rực rỡ. Thường thì khi xuất hiện, ánh sáng này có vẻ mờ nhạt, nhưng nó càng lúc càng sáng chói hơn cho đến khi đạt đến độ sáng phi thường. Còn nữa, mặc dù ánh sáng này rực rỡ cực đại nhưng lại không hề làm tổn thương hoặc làm chói mắt cũng như không dùng để chiếu sáng bất kỳ vật gì xung quanh.
“Sự thu hút mạnh mẽ”
Mặc dù sự hiện diện có vẻ không bình thường của ánh sáng này, nhưng không ai có bất cứ sự nghi ngờ nào về sự tồn tại có thật, một thực thể hiện thân của ánh sáng. Không chỉ vậy, nó là sự tồn tại của một cá thể. Nó có một tính chất rất rõ ràng và độc lập. Tình yêu, sự ấm áp phát ra và lan tỏa từ thực thể này đến người đang chết hoàn toàn vượt xa khỏi những từ ngữ, và anh ta cảm thấy hoàn toàn được bao quanh bởi nó và thu hút vào nó, một cách hoàn toàn thoải mái, anh ta chấp nhận sự hiện diện của thực thể này. Anh ta cảm giác thấy một lực hút lôi cuốn mạnh mẽ không thể cưỡng lại được từ ánh sáng này. Anh ta không thể tránh khỏi việc di chuyển tới nó.
Thật thú vị, trong khi sự mô tả trên của thực thể ánh sáng vẫn hoàn toàn không thay đổi, thì sự nhận diện thực thể ánh sáng ấy được biến tấu rất khác nhau từ cá nhân này đến cá nhân khác và có vẻ đó như là một công cụ không nhỏ của tôn giáo hay đức tin vào một nhân vật có liên quan ở trái đất.
Một người nếu không có niềm tin tôn giáo hay một sự dính mắc nào miêu tả một cách đơn giản trải nghiệm của anh ta với những gì anh thấy là «một thực thể của ánh sáng». Điều này cũng được miêu tả như vậy khi những người có niềm tin vào tôn giáo trải nghiệm sự cận tử rằng đơn giản đó chỉ là một nguồn ánh sáng.
“Không dùng tiếng nói vật lý “
Ngay sau khi xuất hiện, thực thể đó bắt đầu giao tiếp với người vừa mới qua đời. Đáng chú ý là cuộc giao tiếp này được thực hiện theo kiểu trực tiếp mà chúng ta đã bắt gặp trong một số mô tả về việc làm thế nào để một người trong hình thức tâm linh có thể hiểu được những ý nghĩ của những người xung quanh họ. Họ không hề nghe được bất kỳ tiếng nói hoặc âm thanh nào đến từ những thực thể, cũng không thể đáp lại những thực thể ấy bằng thứ âm thanh có thể nghe được. Đúng hơn, nó được phát ra trực tiếp, không có gì cản trở sự truyền tải những ý nghĩ này, và một cách rõ ràng, không có sự hiểu nhầm về bất cứ điều gì ngay cả việc nói dối với thực thể ánh sáng.
Hơn nữa, sự giao tiếp không bị cản trở này thậm chí không hề diễn ra trong ngôn ngữ mẹ đẻ của con người. Anh ta hiểu một cách hoàn toàn và nhận thức thấy ngay lập tức. Thậm chí, sau khi sống lại, anh ta cũng không thể dịch những ý nghĩ và sự trao đổi đã diễn ra trong khi anh ta gần kề cái chết với ngôn ngữ con người mà anh ta đang nói lúc này.
Tác Giả: Raymond A. Moody
Người Dịch: Nguyễn Trần Quyết