PHIÊN TÒA
Một thực thể cao cấp ngồi ghế thẩm phán. Một người đàn ông duy nhất vừa là bị cáo, vừa là luật sư cho chính mình. Vị thẩm phán ngồi trên ghế cao và mở một phiên tòa.
Lời khiếu nại đầu tiên của con cừu
Con cừu: ” Thưa Đấng Tạo Hóa, xin thứ lỗi cho tiếng kêu be be của tôi, và thứ lỗi cho bản chất tôi, cái ‘cục lông’ này. Cảm nhận được lòng trắc ẩn của Ngài đến mọi loài, cuối cùng tôi đã quyết định đến đây với Ngài để có một cuộc nói chuyện rất rất danh dự trong sự hiện diện của Ngài.”
” Thưa Đấng Tạo Hóa, tôi phải nói với Ngài rằng cả ngàn năm qua, người đàn ông đứng ở kia đã giết chúng tôi, ăn thịt chúng tôi. Chuyện này tiếp diễn đến bao giờ đây ạ?”
” Chúng tôi không có ý bảo vệ quyền lợi của mình, sống và tận hưởng thiên nhiên. Chúng tôi sẵn lòng đưa lông, mỡ lông cừu của mình cho con cháu họ, nhưng làm ơn, thưa Ngài, xin dạy họ không ăn thịt chúng tôi. Nhân danh loài cừu, tôi phản đối hành động này.”
Vị thẩm phán, sau khi suy nghĩ một vài phút, thì nói :
Thẩm phán: “Anh kia! Câu trả lời của anh cho lời khuyến cáo đó là gì?”
Người đàn ông: “Chúng tôi cần thực phẩm thưa Ngài.”
Con cừu: “Nếu như chúng tôi dùng con người làm thức ăn, lạy Đấng Tạo Hóa, điều này có đúng hay không?”
Thẩm phán: “Trả lời con cừu đi, anh kia.”
Người đàn ông: “Tôi đoán là không.”
Con cừu: “Vậy vì sao các người giết chúng tôi bằng dao với toàn bộ kĩ năng, bằng những cú đập vào đầu, cắt cổ chúng tôi, vấy máu chúng tôi khắp địa cầu và bán từng bộ phận khắp các chợ trên toàn thế giới?”
Người đàn ông: “Tôi nghĩ chúng tôi không nên làm vậy.”
Thẩm phán: “Vậy ngươi chấp nhận tội ác của mình là giết giống loài vô tội này khắp nơi trên thế giới?”
Người đàn ông: “Chúng tôi không biết cách nào để sống tốt hơn thưa Ngài.”
Thẩm phán: “Vậy thì, đây là lời tuyên án của ta: Cuộc sống của ngươi sẽ giảm đi năm năm.”
Khiếu nại tiếp theo của Bò.
Một đôi bò đực và bò cái tiến vào phiên tòa.
Bò: “Thưa Ngài, chúng tôi muốn nói với Ngài về một tội ác kinh khủng nhắm vào chúng tôi. Nhiều thế kỷ rồi …”
Thẩm phán: “Tại sao ngươi lại chậm trễ tố lời khiếu nại của mình đến quan tòa ?”
Bò: “Ý thức của con người đã ngủ sâu nên không ai, ôi Đấng Tạo Hóa ơi, không một ai có tai để mà nghe.”
Thẩm phán: “Tiếp đi nào.”
Bò: “Nhiều thập kỷ rồi, chúng tôi giúp con người, làm việc trên đồng của họ, cho họ sữa, mang vác nặng và kéo thồ… Nhưng phần thưởng là cha mẹ, con cái của chúng tôi lại bị giết lấy thịt, xác bị nghiền nát trong máy xay và thiêu trên lửa. Điều này được thực hiện bởi người đàn ông được cho là văn minh kia.”
Thẩm phán: “Điều này có đúng không?”
Người đàn ông: “Có, thưa Ngài.”
Thẩm phán: “Vậy anh có tội không?”
Người đàn ông: “Có, thưa Ngài.”
Thẩm phán: “Vậy ta lời tuyên án của ta là: Ngươi sẽ sống ít đi năm năm và bắt đầu có các cơn đau khó chịu trong cơ thể!”
Xem thêm Phương pháp Tự học Thiền: https://kimtuthap.org/tuhocthien-html/
Khiếu nại tiếp theo của nai
Chú nai bước đến một cách vô cùng, vô cùng duyên dáng …
Nai: “Thưa Đấng Tối Cao, tôi có đôi lời phàn nàn rất, rất quan trọng. Người đàn ông đang mặc bộ com-lê cùng với cà vạt, đồng hồ và nhẫn này, anh ta có vũ khí ném ra những quả cầu lửa, xuyên qua cơ thể chúng tôi và thường là xuyên qua chân, gây ra những cơn đau kinh khủng để rồi khiến con chúng tôi bị bỏ lại mồ côi.”
“Đó không phải là tất cả đâu, thưa Ngài, tôi còn có nhiều lời khiếu nại hơn.”
“Ở một vài nơi, họ không còn săn bắn chúng tôi nữa nhờ vào những đứa trẻ con đã yêu quý chúng tôi. Nhưng thưa Ngài, Ngài có biết con người đã làm gì chúng tôi không? Họ có những cỗ máy lớn và thông qua chúng, họ phá hủy và lấy đi những bụi rậm, cây cối, rừng xanh và san bằng núi non của chúng tôi.”
“Ngài có nghĩ đó là tội ác không ạ? Người đàn ông nói anh ta có lẽ phải để làm vậy, bởi vì có một trang giấy trong tâm trí anh bảo rằng ‘ đất đai này thuộc về mình”
“Không phải đất đai thuộc về tất cả ư? Không có bất kì ai được quyền chiếm hữu nó! Mọi dạng sống đều như những cái bóng phảng chiếu trên chiếc gương của Trái Đất. Chúng đến rồi lại đi. Còn Trái Đất thì ở lại cho tất cả.”
“Thưa Đấng cao cả, làm ơn nói cho chúng tôi biết ai đã trao quyền cho con người hủy hoại thiên nhiên?”
Thẩm phán: “Tiếp đi nào”
Nai: “Vâng, thưa Ngài, đó vẫn không phải là tất cả.”
“Điều tệ hại, tệ hại nhất là mặc dù một số trong chúng tôi có bụi rậm, cây cối và rừng núi để sinh sống, chúng tôi vô cùng khó khăn để tìm kiếm nguồn nước trong sạch để uống.”
“Nước, dù có tìm được, cũng không còn vị như trước nữa. Nhiều dòng suối chứa đầy chất hóa học có thể gây tổn thương.”
“Thưa Ngài, chúng tôi muốn dòng suối sạch trở lại, muốn rừng của chúng tôi, trả lại đồi gò cho chúng tôi.”
Thẩm phán: “Lời khuyến cáo này có đúng không, anh kia?”
Người đàn ông: “Như sự việc xảy ra, thưa Ngài, đúng ạ. Nhưng chúng tôi cần tiền, cần nhà cửa, cần đất đai. Chúng tôi muốn sinh sản và phát triển.”
Thẩm phán: “Nhưng đầu độc nguồn nước và phá hủy rừng vì lợi ích sinh sản … tại sao lại sanh sôi vượt quá giới hạn như vậy?”
Người đàn ông: “Thưa Ngài, loài nai không có quyền được sỉ nhục chúng tôi. Chúng không phải loài người.”
Nai: “Không phải loài người không có nghĩa là không có quyền! Tôi có đúng không, thưa Ngài?”
Thẩm phán: “Vậy thì, đây là lời tuyên án của ta: Anh kia, anh không dùng lí luận trong sạch và bởi vì tội ác này, cuộc sống anh sẽ ngắn đi thêm năm năm nữa.”
Nguồn: “The Unusual Court”
Tác Giả: Torkom Saraydarian
Người Dịch: Nguyễn Trần Quyết và Huỳnh Trần Nhật Vi