Một sự diễn tả rất đẹp về mặt ngôn từ rằng: ” Chúng ta đang ở trên một hành trình không có kết thúc giữa nơi này và thiên đàng”

Bất kỳ cuộc hành trình nào chúng ta dấn bước sẽ luôn luôn là một sự phiêu lưu thú vị. Sẽ là không phải nếu chúng ta nhìn vào hành trình cuộc sống cuối cùng vừa qua và cho rằng nó thật ngắn ngủi và nhạt nhẽo.

Sự thật là như thế, chúng ta đã từng thực hiện hành trình này rất nhiều lần và sẽ tiếp tục thực hiện nó nhiều lần nữa.

Xem thêm Phương pháp Tự học Thiền: https://kimtuthap.org/tuhocthien-html/

“Không có gì mất đi ngoại trừ cơ thể vật lý này”

Khi một cá nhân rời khỏi thế giới vật lý, anh ta để lại phía sau một cơ thể nặng nề ở trong một thế giới cũng nặng nề như vậy.

Một quá trình chuyển đổi như vậy có thể được so sánh như việc cởi bỏ một chiếc áo khoác, giống như việc lột xác của lòai rắn. Về bản chất chúng ta cũng làm tương tự như vậy.

Khi chết, chúng ta kết thúc việc sử dụng hình thể con người và chúng ta hãy để nó ra đi.

Không có gì mất đi ngoại trừ cơ thể vật lý. Linh hồn vẫn như vậy, nó luôn toàn vẹn, các cơ thể vi tế, cơ thể tinh thần và cơ thể tâm linh vẫn tồn tại và khoẻ mạnh.

“Cuộc sống  mới ở thế giới vi tế”

Không quan trọng sự tiến hóa tâm linh của cá nhân đó như thế nào, anh ta bắt đầu một sự tồn tại mới ở nơi được gọi là thế giới vi tế

Ở một số nơi, thế giới vi tế cũng nặng nề và tương tự như trái đất vật lý, một bản sao năng lượng của trái đất.

Thế giới vô hình này (đối với con mắt vật lý) đan xen, trải rộng xung quanh trái đất và được cấu tạo bởi năng lượng, rung động ở tầng số cao hơn dải tầng số vật lý.

“Các tầng cấp”

Thế giới vi tế được tạo bởi một số tầng cấp, mỗi tầng cấp tương úng với tầng số năng lượng nhất định.

Tầng cấp của thế giới vi tế gần với trái đất vật lý nhất có thể được mô tả như  một “khu vực đón tiếp”. Khu vực này rất đặc biệt trong việc tiếp đón những linh hồn mới đến vì hai lý do quan trọng:

1. Nó cung cấp một môi trường giống như bản sao của trái đất ở mọi khía cạnh. Như một sự tồn tại đa chiều, nó sở hữu nhà ở, cao ốc, trường đại học, phòng hòa nhạc, sân vườn, hồ nước và tất cả mọi thứ có thể được nhận diện bởi ý thức vật chất của chúng ta. Điều này giúp giảm bớt những cú sốc khi chúng ta bước ra khỏi thế giới vật lý nặng nề này.

2. Nó là một nơi cho phép những linh hồn từ từ làm quen với cuộc sống sau khi chết. Trong thế giới vi tế, linh hồn bắt đầu sống một cuộc sống tâm linh tinh tế hơn và dần dần từ bỏ những tính cách, hành vi và ham muốn trần tục.

Một linh hồn mới đến sẽ đi vào một tầng cấp cụ thể của thế giới vi tế tương ứng với tầng số rung động của cơ thể vi tế của mình. Nó sẽ mang một cơ thể vi tế hữu hình và rất chân thật, giống như ở đây vậy.

“Cơ thể vi tế là một bản sao chuẩn xác”

Khi một linh hồn thực chuyển tiếp sự tồn tại vào thế giới vi tế thì nó sẽ bước vào cơ thể vi tế của nó.

Giống như cơ thể năng lượng (thể khí) thoát ra ở thời điểm cái chết, cơ thể vi tế là một bản sao chuẩn xác của cơ thể vật lý nguyên vẹn với tay, chân, ngón tay, ngón chân… nhưng không có bấy kỳ bênh tật hoặc khuyết tật gì.

Ví dụ: Một người bị mù, điếc, ngồi xe lăn hoặc có những bệnh trầm trọng sẽ để cơ thể vật lý trong tình trạng hư hỏng này lại và không mang những khuyết điểm này vào thế giới tâm linh.

Không vấn đề gì nếu một cánh tay, một cái chân bi mất trong một vụ nổ, cơ thể bị huỷ diệt hoàn toàn trong thiên tai, hoặc chiến tranh, linh hồn đến thế giới vi tế vẫn trong hình thể hoàn hảo.

Những sự ưu phiền này thực sự chỉ ảnh hưởng lên cơ thể vật lý ở thế giới vật chất. Nó không phải là một trạng thái ở thế giới tâm linh hoặc với cơ thể tâm linh.

“Linh hồn hướng đến lợi ích của mình”

Một linh hồn mới trở về sẽ tự nhận biết trình độ tâm linh của mình dựa trên sự tích luỹ những kinh nghiệm, những bài học khác nhau mà họ đã trải qua trên Trái đất trước khi chết.

Nói cách khác, một linh hồn sẽ hướng đến trạng thái tồn tại để mang lại lợi ích cho bản thân nó. Những linh hồn với những mong muốn lợi ích tương nhau sẽ ở cùng nhau trên một cấp độ tâm linh.

“Không tồn tại thời gian ở thế giới tâm linh”

Một trong những điều đặc biệt đầu tiên chạm đến những linh hồn mới bước vào thế giới vi tế đó là sự vắng mặt của thời gian.

Tuy nhiên, một linh hồn vừa mới rời khỏi thế giới của đồng hồ, lịch treo tường và những ký ức về thời gian vẫn tồn tại mạnh mẽ trong suy nghĩ và họ luôn muốn xác định bây giờ là lúc nào?

Một linh hồn có thể nghĩ rằng nó vừa mới rời khỏi cơ thể vật lý vài khoảnh khắc trong khi thời gian chính xác ở trái đất đã là ba ngày.

Nhận ra sự khác biệt này cho linh hồn đó hiểu rằng nó không còn bị ràng buộc bởi những hạn chế của thế giới vật chất.

“Không bị giới hạn bởi một thế giới cố định”

Trong thế giới vi tế, những định luật vật lý và sự giới hạn, chẳng hạn như trọng lực, âm thanh và tốc độ, không còn tồn tại.

Linh hồn nhận ra rất nhanh rằng họ không bị giới hạn bởi một thế giới cố định. Trong chiều thứ tư và xa hơn nữa, linh hồn có thể được ở nhiều nơi cùng một lúc, họ di chuyển bằng tư tưởng. Linh hồn không cần phải nói vì họ có thể đọc được suy nghĩ của nhau.

“Linh hồn bắt đầu việc đánh giá và kiểm tra”

Đến một lúc nào đó, linh hồn bắt đầu đánh giá, kiểm tra lại các trải nghiệm, các khoảnh khắc và các tình huống của cuộc sống mà nó vừa rời khỏi.

Nó khảo sát lại mỗi tư tưởng, mỗi cảm giác, mỗi hành động đã thực hiện và xem xét lại điều gì đã góp phần vào sự phát triển của linh hồn và điều gì làm cho nó suy yếu.

Nói một cách khác, nó thực hiện một báo cáo so sánh. Nó đánh giá đã hoàn thiện hơn so với linh hồn lúc trước như thế nào.

“Tiến trình đánh giá lại”

Trong quá trình đánh giá lại của một linh hồn, nó có thể nhận ra rằng để có được sự thông thái nhất từ một trải nghiệm cụ thể nào đó, nó có thể cần phải lặp lại một tình huống tương tự ở kiếp sống tiếp theo trên trái đất.

Sự nhận thức này được xem như một tiến trình của nghiệp, một sự tiếp diễn để đạt được sự tỉnh thức tâm linh.

Quá trình này không phải là một sự trừng phạt cho những việc đã làm sai, nó chỉ đơn thuần là sự đánh giá của các trải nghiệm tâm linh.

Nếu một linh hồn tin rằng nó có thể làm lại điều đó một cách tốt hơn, nó sẽ quay lại để thực hiện điều đó lần nữa.

Một thực thể tâm linh luôn luôn nhận biết được sự bất tử của chính mình, nó hiểu rằng nó phải chịu trách nhiệm cho tất cả những gì nó làm ở quá khứ và tất cả những điều nó sẽ tạo ra ở tương lai.

 

Tác Giả: James Van Praagh
Người dịch : Nguyễn Trần Quyết

Để lại một bình luận