Nếu muốn linh hồn tiến lên đến với bầu trời tâm linh, con người phải ít nhất hiểu được những điều cơ bản nhất của bài học Không bạo lực.

Các vị thầy Ấn Độ luôn luôn nhắc nhở chúng ta có thể phát triển tâm linh bằng cách thực hành Phi Bạo Lực, nguyên lý đầu tiên của con người. Nhưng con người tự nhiên vẫn ham muốn vào tạo ra Bao Lực bằng nhiều cách. Con người khắp thế giới vẫn tạo ra bao lực ngay cả trong những buổi lễ, cúng bái của mình.

Chattambi Swami đã nói rõ rằng bản năng của tự nhiên không hề tồn tại bạo lực, phi bạo lực và ahimsa là nguyên lý đầu tiên.

Đầu tiên, không một ai được phép giết hại động vật và yêu thích việc ăn thịt chúng. Con người chỉ ăn loại thức ăn này theo thói quen mà thôi.

Xem thêm Phương pháp Tự học Thiền: https://kimtuthap.org/tuhocthien-html/

Con người đối xử với động vật một cách dã man. Họ xem những con bò và thỏ là những loài hiền lành. Nhưng trên thế giới này, không hề có loài động vật ăn thịt nào lại dã man như con người. Như vậy, những người ăn thịt phải được gọi là những sinh vật tàn bạo nhất!

Một số người cho rằng tất cả những sinh vật khác đều được tạo ra để dành cho con người. Đối với họ, màu trắng của thỏ là để dễ dàng hơn cho con người trong việc bắt được chúng vào ban đêm!

Nếu tất cả các sinh vật đều được tạo ra cho con người thì tại sao họ phải cần đến vũ khí để giết chúng? Nói một cách khác, có rất nhiều loài động vật có thể giết chết và ăn thịt con người mà không cần đến vũ khí. Như vậy, có lý hơn nếu con người được tạo ra dành cho động vật.

Không hề có sự tương đồng nào giữa bộ răng của con người với động vật ăn thịt. Nhưng có sự tương đồng giữa răng trước và sau của loài khỉ và con người.

Độ dài ruột non của của loài ăn thịt gấp 3 lần so với cơ thể và ruột già của chúng khá mềm. Nhưng độ dài ruột non của con người gấp 12 lần so với cơ thể. Ruột của con người có cấu tạo cũng rất khác. Tất cả điều này cho thấy co người không phải là loài ăn thịt.

Đau đớn tạo ra bởi thù oán, bạo lực dù ở hình thức nào cũng sẽ tạo ra đau khổ, buồn bực cả tầng vật lý, suy nghĩ và tinh thần.

Điều tiếp theo là nó ngăn cản cuộc sống diễn ra theo dự định, cả ở bên trong lẫn bên ngoài.

Khi chúng ta biết rằng chúng ta sẽ bị nguy hiểm trên con đường đi đến một nơi nào đó, chúng ta sẽ dừng chuyến đi lại cho đến khi mọi nguy hiểm trôi qua. Chúng ta đều biết rằng chiến tranh và động đất sẽ làm trì hoãn chuyến đi đến với tình yêu thương trong cuộc đời và chúng ta sẽ đau khổ. Nói ngắn gọn, chúng ta sẽ cố gắng để thoát khỏi chúng.

Sự cản trở trong việc phát triển phần bên trong tạo ra bởi bạo lực là điều đáng để nhìn nhận. Mỗi cuộc sống đều có một đích đến và con người được sinh ra để cho điều đó, từ điều đó, mọi cuộc sống đuợc hình thành.

Tạo hóa đã ban tặng cho mọi sự sinh ra một cái chết nhẹ nhàng. Bất cứ thứ gì được sinh ra đều phải chết. Mỗi cái chết không tự nhiên được tạo ra bởi kẻ khác sẽ lấy đi cái chết nhẹ nhàng của chính kẻ đó cùng với sự trừng phạt.

Người tạo ra sự hãm hại đó sẽ bị phạt tội. Đó chính là sự chậm trễ cho chính bản thân người đó trong việc đi đến cuối con đường.

Nguồn: “Kerala Calling”, 
Tác Giả: Swami Nirmalanadagiri
Người Dịch: Nguyễn Trần Quyết và Huỳnh Trần Nhật Vi

Để lại một bình luận