“Tự tử”

            Việc tự sát của Albert đã tạo ra cho tôi một ký ức đau đớn.

            Tất cả những mất mát tôi đã từng trải nghiệm trong cuộc sống lại hiện ra trước mặt tôi.

            Tôi suy nghĩ nghiêm túc về tự tử, tôi thật sự gần như không muốn sống. Nó dường như là giải pháp hoàn hảo nhất cho tôi lúc này. Tôi thậm chí có thể gặp Albert một lần nữa.

            Một buổi sáng sớm, tôi bỗng nhiên cảm thấy ớn lạnh. Đêm ấy là một buổi tối nóng bức ở California nhưng bỗng nhiên tôi lại cảm thấy rất lạnh. Vì một lý do nào đó, tôi cảm giác Albert đang ở quanh đây, điều này đã làm tôi hoảng sợ.

            Chưa đầy một giây, tôi cảm thấy một làn hơi ấm, tôi có thể cảm thấy sự có mặt của Albert. Tôi đã không thể di chuyển cơ thể, thậm chí nháy mắt. Tôi bình tĩnh lại và thư giãn. Tôi cảm thấy không còn sự đau khổ nào cả về cơ thể lẫn cảm xúc khi anh ấy hiện diện. Và rồi, tất cả mọi phiền muộn của tôi bỗng chốc tan biến.

            Có ranh giới rõ ràng giữa ý nghĩ có ý thức và ý nghĩ vô ý thức. Tôi đã vẫn hoàn toàn có ý thức, hoàn toàn tỉnh thức, tôi không hề trong trạng thái mơ ngủ. Tôi không có bằng chứng nào khác ngoài chính câu chuyện của mình, tất cả giống như một bộ phim.

            Tôi thật sự chưa bao giờ trông đợi Albert sẽ liên lạc với tôi. Trước cái chết của anh ấy, tôi chẳng có trải nghiệm hiểu biết gì về tâm linh cả, nhưng vào lúc 2 giờ sáng ngày 2 tháng 4 năm 1994, tôi đã có được trải nghiệm tâm linh một cách cụ thể.

Xem thêm Phương pháp Tự học Thiền: https://kimtuthap.org/tuhocthien-html/

“Bạn biết đó là tôi”

            Một tia sáng trong suốt đã xuất hiện ở đầu giường. Đó là một tia sáng mỏng manh được bao phủ bởi một cái gì đó. Nó giống như một làn khói bốc lên từ ngọn nến.

            Căn phòng tối. Không gian im lặng. Không một ánh đèn. Ánh sáng mập mờ bay lượn phía trên tôi và một lần nữa, tôi có thể nhận thấy được những lời nói của Albert, không bằng âm thanh, mà bằng cách cảm nhận, một cách rõ ràng. Những lời nói mạnh mẽ và dễ hiểu. Anh ấy đã bắt đầu bằng một câu hỏi: “Bạn biết đó là tôi, phải không?”

            Tôi không thể trả lời, tôi không đủ khả năng để cử động. Tôi cảm thấy dễ chịu như một em bé đang ngủ. Tôi cảm giác như được nâng niu. Tất cả nỗi đau đều biến mất. Tôi lại được gặp Albert một lần nữa. Một lúc sau, tôi đã có thể vẫy tay về phía ánh sáng để trả lời: “Có, tôi biết”. Đó là cái vẫy tay giống như khi tôi còn là một đứa trẻ, gấp lại các ngón tay và giấu lại trong lòng bàn tay.

“Điều này dành cho bạn”

            “Tốt, điều này dành cho bạn, không phải cho tôi. Bạn cần những điều tôi sắp nói. Đó là tất cả những gì tôi có thể cho bạn. Bạn không thể biết nhiều hơn. Bạn sẽ bất ngờ nếu bạn biết những gì tôi biết lúc này”.

            Những suy nghĩ, lời nói và thông điệp của anh ấy, đã tràn vào trong tôi. Mỗi từ đều khác biệt. Cuộc nói chuyện này vô cùng khác biệt với bất cứ điều gì tôi đã từng trải nghiệm, thậm chí tưởng tượng. Khó có thể mô tả hết bằng lời.

            Tôi bắt đầu kinh ngạc với ánh sáng này. Tôi có thể nhìn xuyên qua nó. Nó giống sương mù hơn là tia sáng. Tôi đã lắng nghe, đã bị thôi miên và mất khả năng cử động. Albert tiếp tục:

“Tôi sẽ nói ngắn gọn”

            “Bạn cần những gì tôi nói với bạn, đó chỉ là một phần nhỏ trong những điều tôi biết. Chỉ là những gì bé nhỏ như một phân tử so với những gì tôi đã thấy ở đây. Nhưng nó sẽ đi bên cạnh bạn suốt cuộc đời còn lại. Bạn sẽ thấu hiểu, bằng tình yêu của chúng tôi, chân lí và sự hiểu biết của chúng ta về nhau. Tôi phải thật ngắn gọn, tôi không có nhiều thời gian ”.

            Tôi vẫn bất động và lặng yên với ánh sáng phía trên đầu giường.

            Tôi không chỉ cảm thấy một mình Albert, có những người khác đi cùng với anh ấy, chỉ dẫn anh ấy và bằng cách nào đó anh ấy được cho khoảng thời gian này để tiếp xúc với tôi. Cách nói chuyện của anh ấy trở nên mạnh mẽ hơn, mãnh liệt hơn.

            Tôi cảm thấy an toàn và thư giãn. Ánh sáng nhỏ bé này là có thật. Nó khác với bất cứ thứ gì tôi từng biết, từng nghe, hoặc thậm chí chưa từng tưởng tượng đến. Nó là môt món quà mà tôi vinh dự được chia sẻ.

”Bây giờ, tôi đã nhận biết được sự khác biệt”

            “Bạn sẽ hiểu nhiều hơn qua việc tự tử của tôi. Khi tôi còn sống, tôi đã nghĩ cuộc sống chỉ có giá trị khi mọi thứ diễn ra theo hướng tốt đẹp. Nếu tôi có sức khỏe, có tiền, hoặc có một đời sống tình cảm tốt thì cuộc sống mới có ý nghĩa. Bây giờ, tôi đã nhận biết khác đi: Cuộc sống chỉ đáng giá khi nó diễn ra theo cách mà tôi đang nghĩ”

“Mọi khoảnh khắc của cuộc sống đều quan trọng”  

            Joel, bạn phải sống cuộc đời của chính mình. Bạn phải đi càng xa càng tốt có thể. Hãy biết trân trọng tất cả mọi khoảnh khắc trong cuộc sống, chúng đều quan trọng như nhau trong tất cả mọi hoàn cảnh. Kể cả những hoàn cảnh mà bạn chưa bao giờ trải nghiệm. Những điều tốt đẹp, xấu xa, khỏe mạnh, ốm đau, hạnh phúc, buồn rầu, lo sợ, chán nản… tất cả đều như nhau.

            Với mỗi hơi thở, mỗi khoảnh khắc trong cuộc sống, bạn đang giải quyết những việc mình phải làm, mọi thứ đều được kết nối với nhau và đều kết nối với điều gì đó vĩ đại.

“Tất cả chúng ta là một”

            “Bạn là một phần của của sự vĩ đại. Tất cả chúng ta là một phần của một mục đích lớn hơn nhiều. Tất cả mọi người dù tốt hay xấu đều có một mục đích mà bạn không thể thấu hiểu ngay đuợc.

            “Tất cả mọi người, tất cả mọi thứ, tất cả mọi thời điểm đều có mang một ý nghĩa. Tất cả chúng ta là một”

            Bây giờ, bạn phải sống trọn vẹn từng khoảnh khắc trong cuộc sống. Bạn tạo ra cuộc đời bạn trong từng khoảnh khắc »

“Sự phát triển được dựa trên quá khứ ”

            “Sự phát triển tâm linh được phát triển dựa trên những việc từ quá khứ. Tất cả các kinh nghiệm đã qua sẽ xây dựng nên các tòa nhà. Tất cả mọi khoảnh khắc trong cuộc sống là những hạt cát tạo nên toà nhà đó.

            Chúng ta những hạt cát nhỏ bé, những hạt cát trên bãi cát của tạo hoá. Mỗi chúng ta là một vũ trụ kết nối với những vũ trụ khác.

            Sự phát triển tâm linh của mỗi người tạo ra sự phát triển tâm linh tổng thể. Ý chí tự do và sứ mạng tâm linh là hai lộ trình đưa đến cùng một nơi. Chúng không tách biệt nhau, không phải là cái tách biệt mà là cái toàn thể.

            Tất cả mọi thứ sẽ tiến hoá, phát triển và chuyển biến để hợp nhất với cái vô hạn.

“Mỗi hơi thở từ những vấn đề của cuộc sống ”

            “Bạn phải sống trọn vẹn trong từng khoảnh khắc của cuộc sống. Mỗi hơi thở của cuộc sống đều chứa đựng ý nghĩa và mục đích cho chính bạn và cho mọi người, bao gồm cả những khoảnh khắc đau đớn và bất hạnh. Bạn và tất cả mọi người luôn có lý do để tồn tại trên cõi đời này.

            “Tất cả mọi sự đau khổ đều được kết nối với những điều tốt đẹp nào đó mà ngay bây giờ bạn chưa đủ khả năng để thấu hiểu.

            “Mỗi hơi thở và mỗi khoảnh khắc của cuộc sống đều quan trọng. Trong mỗi hơi thở, mỗi khoảnh khắc, bạn quả thật đã hoàn thành và giải quyết đuợc rất nhiều điều, đến nỗi bạn chưa thể thấu hiểu và nhận ra ngay bây giờ.

            “Những gì tôi vừa nói với bạn là một phần rất rất nhỏ từ những bài học mà tôi đã học được sau khi chết.”

Tác Giả: Joel Rothschild
Người Dịch: Nguyễn Trần Quyết

Để lại một bình luận