“Vật chất vi tế”

            Tất cả mọi nguyên tử vật lý đều được bao quanh bởi vật chất vi tế. Thế giới vi tế hình thành một nền tảng cơ bản cho thế giới vật lý, vật chất được tạo ra từ vi tế.

            Vật chất vi tế là một phương tiện của Jiva, hạt của tạo hóa đã tạo ra tất cả. Bằng các hạt của vật chất vi tế hiện hành xung quanh của các Jiva, nó duy trì và nuôi dưỡng tất cả các hạt của vật chất vật lý.

Xem thêm Phương pháp Tự học Thiền: https://kimtuthap.org/tuhocthien-html/

            Dòng Jiva này không chỉ tạo ra nguồn sinh lực sống, mà còn tạo cả từ tường, điện từ, hóa chất, các dạng năng lượng, lực hút, lực kết dính, lực đẩy và tất cả mọi thứ khác để tạo ra cuộc sống. Vũ trụ vật lý chỉ là một con cá trong đại dương của sự hợp nhất.

            Từ thế giới vi tế, để đi vào thế giới vật lý, Jiva vượt qua tầng năng luợng cuối cùng sau đó trở thành phương tiện của tất cả những nguồn năng luợng thấp nhất tạo ra thế giới vật chất vật lý mà chúng ta đang nhìn thấy.

“Cơ thể vi tế”

            Mọi người chúng ta đều làm việc không ngừng thông qua cơ thể vi tế, nhưng một vài công việc lại chỉ được thực hiện bởi thể vật lý.

            Không có hoạt động của cơ thể vi tế thì sẽ không có sự kết nối giữa thế giới bên ngoài với tâm trí bên trong con người, không có sự kết nối giữa các giác quan vật lý và sự nhận thức bằng tâm trí của họ.

            Những tác động trở thành những cảm giác trong cơ thể vi tế và sau đó được nhận biết bởi tâm trí.

            Cơ thể vi tế, là trung tâm của cảm giác, được nhắc đến như “con người vi tế” tuơng tự như việc gọi cơ thể vật lý là “con người vật lý”; nhưng, dĩ nhiên cũng chỉ là một phương tiện .. một vỏ bọc .. thông qua cơ thể này, con người kết nối với cơ thể vật lý để cảm nhận được vật chất.

            Cơ thể vi tế đặc biệt nhạy cảm với những cảm giác, ý nghĩ. Vật chất vi tế phản hồi nhanh hơn nhiều so với vật chất vật lý với mỗi tác động từ thế giới tâm trí.

“Ý thức căn nghiệp”

            Cơ thể vi tế là phương tiện ý thức của căn nghiệp, nơi chứa đựng những đam mê, khát vọng và bản năng động vật, trung tâm của các giác quan, nơi tất cả những xúc cảm nảy sinh. Màu sắc của cơ thể vi tế liên tục thay đổi khi nó rung động với những ảnh huởng của ý nghĩa.

            Nếu một người đánh mất bình tĩnh, sẽ xuất hiện ánh sáng lóe lên màu đỏ tươi, nếu anh ta cảm nhận tình yêu thương, rung động sẽ tạo màu đỏ thẫm nhẹ nhàng. Những suy nghĩ cao thuợng và nhân ái sẽ tạo ra những vật chất vi tế tương ứng mịn hơn, nhẹ nhàng hơn và trên cơ thể vi tế, chúng tôi nhận thấy sự tan biến những hạt nặng và dày đặc, chúng đuợc thay thế bởi những hạt tốt lành hơn.

            Cơ thể vi tế của một người có suy nghĩ tầm thuờng và bản năng sẽ có tính chất thô kệch, nặng nề, dày đặc và có màu tối, biểu hiện của sự mất kiểm soát đối với cơ thể vật lý. Trong khi đó, một con người tiến hoá hơn với những ý nghĩ cao thuợng thì cơ thể vi tế đẹp hơn, tinh khiết hơn, rực rỡ và có sáng suốt hơn, một cái gì đó rất đẹp!

“Cơ thể vi tế đi ra ngoài”

            Khi cơ thể vật lý đi vào giấc ngủ và cơ thể vi tế thoát ra khỏi cơ thể vật lý, chúng ta thấy được chính bản thân chúng ta, một cách hoàn toàn tỉnh thức. Cơ thể vi tế nhìn rất rõ ràng, gọn gàng giống y như một con người và con người có khả năng sử dụng nó như một phương tiện, một phương tiện hiệu quả hơn so với cơ thể vật lý. Anh ta sẽ tỉnh thức hơn, làm đuợc nhiều việc hơn, chính xác hơn với sự hiểu biết lớn hơn so với khi anh ta bị bó buộc trong phương tiện vật lý nặng nề. Anh ta có thể di chuyển một cách tự do và nhẹ nhàng vượt qua bất kỳ khoảng cách nào mà không làm phiền đến cơ thể đang ngủ trên giường.

            Một người khi đã làm chủ cơ thể vi tế, dĩ nhiên có thể rời khỏi cơ thể vật lý bất cứ lúc nào và đi gặp bạn bè ở bất kỳ đâu. Nếu người đó đến gặp một vi thầy tâm linh đã phát triển đuợc khả năng nhìn thấy cơ thể vi tế, vị thầy đó sẽ nhìn thấy anh ta dưới dạng vi tế. Nếu người bạn ấy không có khả năng đó, người đó sẽ tạo ra một dải năng luợng vật chất bao xung quanh và giúp người bạn nhìn thấy đuợc bằng đôi mắt vật lý.

“Vỏ bọc vi tế”

            Một con người còn ở mức độ tiến hoá thấp (hoặc động vật) thì cơ thể vi tế chứa những vật chất vi tế thô nặng, dày đặc và nó kềm giữ anh ta xuống mức độ thấp nhất của “Kamaloka”. Nếu vỏ bọc này không phát triển, con người vẫn còn bị giam hãm và chịu những ảnh huởng không tốt tại khu vực này của thế giới vi tế.

            Khi lớp ngoài cùng của vỏ bọc này bị phân rã, con người tiến lên mức độ tiếp theo của thế giới vi tế, hoặc chính xác hơn anh ta có thể kết nối đuợc với phần rung động tiếp theo của vật chất vi tế, vì thế trông anh có vẻ đang trở thành một con ngưòi mới. Anh ta lưu lại tại phần rung động (tầng số rung động) thứ 6 của cơ thể vi tế cho đến khi phần rung động này đuợc tan rã, lúc này anh ta chuyển lên tầng rung động thứ 5. Sự lưu lại của anh ta trên mỗi tầng rung động tương ứng với sức mạnh của những tầng rung động trong cơ thể vi tế bởi một lượng vật chất vi tế nhất định.

“Devachan”

            Khi con người vượt qua “Kamaloka” để tiến lên “Devachan”, anh ta không thể mang trong mình những ý nghĩ của sự xấu xa được, vật chất vi tế không thể tồn tại ở cấp độ “devachan” và “devachan” không lưu giữ những rung động thô kệch của sự tham lam và ham muốn xấu xa.

“Tái sinh”

            Khi luân hồi, anh ta mang theo tất cả mọi rung động và biểu hiện chúng ra bên ngoài. Bằng mối liên hệ điện từ giữa hai thế giới, cơ thể vi tế đuợc thể hiện ra bên ngoài bằng cơ thể vật lý tương đồng với bản chất tự nhiên của anh ta và tiếp tục một cuộc sống mới tuơng tự như cơ thể vi tế của anh ta tại cuộc sống truớc.

“Cuộc sống của con người là liên tục”

            Cuộc sống của con người là liên tục, không gián đoạn, mỗi cuộc sống trên trái đất của chúng ta được kết nối với nhau và không tách rời. Các quá trình tẩy rửa và phát triển cũng diễn ra liên tục và được thực hiện thông qua nhiều cuộc sống liên liếp trên trái đất.

“Tìm lại”

            Đến một lúc nào đó, một cá nhân sẽ cảm thấy chán chường với những cảm giác mệt mỏi với những xúc cảm hiện tại. Vì thế, con người đó sẽ không còn chấp nhận cam chịu nữa, anh ta quyết định sẽ phải phá vỡ những gông xiềng đang giam cầm trong các cơ thể để phát triển lên.

            Tại sao chúng ta phải kéo dài sự chịu đựng của mình trong khi chúng ta hoàn toàn đủ khả năng để phá vỡ nó bất cứ lúc nào? Không ai có thể giúp chúng ta làm việc này và không ai có thể mang lại sự tự do cho chính chúng ta.

            Chúng ta có quyền lựa chọn, sự tự do ý chí và vì lẽ đó, đến một ngày tất cả chúng ta phải cùng nhau đi lên một thế giới cao hơn, vì sao chúng ta không bắt đầu cùng một lúc để phá vỡ xiềng xích và xác nhận dòng dõi siêu phàm của chúng ta ngay bây giờ!

Nguồn: “Man and His Bodies”
Tác Giả: Annie Besant
Người Dịch: Nguyễn Trần Quyết

Trả lời