Không hẳn. Hầu hết thì con đều đồng ý với Người như điều vẫn thường xuyên xảy ra. Con chỉ không biết được nên làm gì với chúng.

Làm mọi điều mà con mong muốn. Con vẫn chưa hiểu sao? Đó là điều mà con đang thực hiện trong toàn bộ cuộc sống!

OK. Được rồi… Con nghĩ là mình đã lĩnh hội được. Con muốn được tiếp tục với cuộc chuyện trò này nếu như thấy nó vẫn còn có thể tiếp tục được.

Ổn thôi. Vậy thì hãy thực hiện điều đó.

Người đã nói về…

Ta đã nói về trong những xã hội khác – Những xã hội đã khai sáng – trích một phần trong những gì họ đã thu về được (Thứ mà con gọi là “Thu nhập”) để sử dụng vì quyền lợi chung. Dưới hệ thống mới, chúng ta sẽ khám phá trong xã hội của các con, mọi người sẽ kiếm được nhiều nhất có thể trong một năm – và họ sẽ giữ lại những gì họ kiếm được. Tùy vào một mức giới hạn cho phép.

Xem thêm Phương pháp Tự học Thiền: https://kimtuthap.org/tuhocthien-html/

Giới hạn gì cơ?

Một giới hạn bất kỳ, nhận được sự đồng thuận bởi tất cả mọi người.

Và bất kỳ thứ gì vượt lên trên giới hạn đó?

Sẽ được đóng góp và quỹ từ thiện thế giới vốn được tin tưởng dưới tên của những người đã đóng góp, cả thế giới sẽ biết được những ân nhân của họ.

Những vị ân nhân sẽ có lựa chọn kiểm soát trực tiếp vào việc giải nhân 60% khoản đóng góp của họ để tiền đến chính xác nơi họ mong muốn. 40% còn lại sẽ được phân bổ đến những chương trình đã được hợp pháp hóa bởi liên minh thế giới và những nhà quản trị.

Nếu mọi người biết được rằng tất cả những khoản tiền vượt lên hạn mức được quy định đều sẽ bị lấy đi thì còn động lực nào để họ tiếp tục làm việc? Nó sẽ như là một trở ngại khiến công việc ngưng giữa dòng suối một khi họ đã chạm tới “Giới hạn” thu nhập?

Một vài người sẽ hành động như vậy. Và thế thì đã sao? Hãy để họ dừng lại. Không phải yêu cầu bắt buộc làm việc vượt lên trên giới hạn thu nhập để đóng góp vào quỹ từ thiện chung thế giới. Tiền tiết kiệm được từ việc giải giáp một lượng lớn vũ khí chiến tranh sẽ đủ để cung cấp những nhu cầu cơ bản tới mọi người. 10% thu nhập của tất cả mọi người sẽ được dùng để cải tiến xã hội chứ không chỉ một số ít được chọn lựa – những người ở đẳng cấp mới bởi phẩm hạnh và sự giàu có từ họ. Và khoản tiền được đóng góp vượt trên định mức sẽ tạo nên cơ hội lan tỏa mạnh mẽ và sự hài lòng đến tất cả những ai vốn ghen ghét và sự giận dữ của xã hội cũng sẽ từ đó mà tiêu tan.

Vì thế nên một số sẽ dừng làm việc – đặc biệt là với những ai nhìn nhận cuộc sống của họ như là công việc thật sự. Còn với những ai coi cuộc sống tuyệt đối như là niềm vui thì sẽ không bao giờ dừng lại.

Không phải ai cũng có thể có công việc giống vậy.

Không đúng. Tất cả mọi người đều có thể.

Hạnh phúc tại nơi làm việc không có liên quan gì đến vị trí của họ và tất cả mọi điều đều có mục đích.

Người mẹ thức dậy lúc 4 giờ sáng để thay tã cho con nhỏ hiểu điều này một cách hoàn hảo. Cô ấy dỗ dành và thì thầm vào tai đứa bé. Và với cả thế giới thì không giống như là cô ấy đang làm bất kỳ công việc nào. Đó là thái độ về những gì mà cô ấy đang làm. Đó là ý định muốn tham gia vào công việc đó, đó là mục đích của cô ấy để nhận lãnh hành động khiến cuộc sống là niềm vui thật sự.

Ta đã sử dụng ví dụ về tình mẫu tử trước đây bởi vì tình yêu của người mẹ dành cho đứa con thật sự gần gũi để khiến con có thể thấu hiểu một vài khái niệm mà Ta đang nói trong quyển sách này.

Vậy thì mục đích của việc loại bỏ đi “Khả năng kiếm tiền vô hạn” là gì? Có chăng nó sẽ cướp đi trải nghiệm của con người như là một trong những cơ hội diệu kỳ nhất, một trong những chuyến phiêu lưu thú vị nhất?

Để lại một bình luận