Khi mà sự khích lệ để dẫn đến sự vĩ đại không liên quan gì đến kinh tế – khi mà yếu tố kinh tế và những nhu cầu vật chất cơ bản được đảm bảo tới tất cả – thì sự khích lệ sẽ không biến mất, mà trở thành một dạng khác, được gia tăng thêm sức mạnh và ý chí để tạo nên sự vĩ đại đúng nghĩa chứ không phải là “Điều diệu kỳ” thoáng qua.

Nhưng tại sao không phải là sống một cuộc đời tốt đẹp hơn, tạo nên một cuộc sống tốt hơn cho những đứa trẻ, một sự khích lệ tuyệt vời?

“Sống một cuộc đời tươi đẹp hơn” là sự khích lệ đúng nghĩa. Tạo nên một “Cuộc sống tốt hơn” cho những đứa trẻ là sự khích lệ tuyệt vời. Nhưng câu hỏi là, điều gì tạo nên một “Cuộc sống tốt đẹp hơn”?

Con định nghĩa “Tốt hơn” là gì? Cách mà con định nghĩa “Cuộc sống” là như thế nào?

Xem thêm Phương pháp Tự học Thiền: https://kimtuthap.org/tuhocthien-html/

Nếu con định nghĩa “Tốt hơn” như là to lớn hơn, nhiều hơn nữa tiền bạc, quyền lực, tình dục và đồ đạc (Nhà cửa, xe cộ, quần áo, bộ sưu tập CD – Hay bất kỳ thứ gì)… và nếu con định nghĩa “Cuộc sống” như là khoảng thời gian trôi qua giữa thời điểm mà con tồn tại lúc vừa sinh ra và lúc vừa chết đi thì con chẳng làm một điều gì khác để thoát khỏi cái bẫy được tạo ra bởi hành tinh này.

Nếu con định nghĩa “Tốt hơn” như là trải nghiệm sâu rộng hơn và một sự bộc lộ cảm xúc tuyệt diệu hơn của Trạng Thái Hiện Hữu vi diệu nhất, và “Cuộc sống” như là sự vĩnh hằng, tiếp diễn, là tiến trình không bao giờ kết của sự tồn tại thì cib có thể tìm ra được con đường của riêng mình.

Một “Cuộc sống tốt đẹp hơn” không được tạo nên bởi việc thu nhặt mọi điều. Hầu hết các con ai cũng biết điều đó, tất cả đều nói rằng họ thấu hiểu điều đó, nhưng mà cuộc sống của các con – và các quyết định mà các các lựa chọn để định hướng cuộc sống – lại dính líu với “Những điều đó” hơn bất kỳ điều gì khác và luôn nhiều hơn.

Các con phấn đấu vì điều gì đó, các con làm việc vì điều đó và khi có được điều mình muốn, các con không bao giờ buông tay. Sự khích lệ đối với toàn nhân loại là đạt được, thu được, góp nhặt được. Họ không quan tâm đến những những điều khiến họ có thể từ bỏ một cách dễ dàng.

Bởi vì sự khích lệ hiện tại liên quan đến sự góp nhặt mà cả thế giới đang theo đuổi, toàn cầu đang bị vướng mắc vào sự đấu tranh. Hầu hết nhân loại đều phải đang đấu tranh cho sự sinh tồn vật chất. Mỗi ngày đều bị lấp đầy bởi những khoảnh khắc lo âu, tranh đấu trong tuyệt vọng. Tâm trí phải gắn chặt với câu hỏi sống còn: Sẽ có đủ thức ăn không? Nơi trú ẩn có còn sử dụng được nữa không? Chúng ta sẽ được ủ ấm chứ? Một số lượng rất lớn con người sống trên hành tinh vẫn còn bị ràng buộc bởi những vấn đề hằng ngày. Hàng ngàn người chết mỗi tháng bởi thiếu hụt nghiêm trọng nguồn thức ăn.

Một số lượng nhỏ hơn những người đã có đủ những nhu cầu cơ bản để sinh tồn nhưng bị mắc kẹt trong những vấn đề lớn hơn – an ninh tốt hơn, một ngôi nhà nhỏ khiêm tốn nhưng đàng hoàng, một ngày mai tốt đẹp hơn. Họ làm việc chăm chỉ, họ luôn nghĩ cách để làm thể nào để “Tiến về phía trước”. Tâm trí luôn có mối bận tâm đến những tình huống khẩn cấp và những câu hỏi đầy lo âu.

Một số lượng nhỏ nhất những người đã có đầy đủ tất cả những gì họ đã từng yêu cầu – Tất cả những gì mà 2 nhóm kia luôn khao khát – nhưng điều thú bị là, rất nhiều người ở nhóm sau cùng vẫn đòi hỏi nhiều hơn thế.

Tâm trí của họ luôn ở trong mối bận tâm tới tất cả những gì mà họ đã từng có được và không ngừng gia tăng chúng nhiều hơn nữa. Giờ đây, để thêm vào 1 nhóm nữa, và đó là nhóm người thứ 4. Đây là nhóm nhỏ nhất trong tất cả. Sự thật là, nó bé tí xíu.

Nhóm này tách rời chính mình khỏi những nhu cầu vật chất. Họ có mối bận tâm đến sự thật tâm linh, hiện thực tâm linh và trải nghiệm tâm linh.

Để lại một bình luận