Ta đã tạo thêm nhiều hơn tài nguyên trên hành tinh của các con để đảm bảo cung cấp đầy đủ cho tất cả. Làm thế nào mà hàng ngàn người lại chết đói mỗi năm? Hàng trăm người sống trong cảnh vô gia cư? Hàng triệu người khóc ròng vì phẩm giá cơ bản bị tước đoạt?
Kiểu trợ giúp này sẽ phải chấm dứt bởi đây không phải là kiểu trợ giúp được người dân ủy quyền.
Nếu những người khá giả nói rằng họ không muốn trợ giúp những người đói khát và vô gia cư bởi vì họ không muốn khiến những người kém may mắn thất vọng thì những người giàu có đó là kẻ đạo đức giả. Không có người nào thật sự giàu sang nếu họ sống sung túc trong khi những người khác thì đang chết dần.
Sự tiến bộ của một xã hội được đo lường bởi cách mỗi người đối xử tử tế với từng thành viên như thế nào. Như Ta đã từng nói, thách thức ở đây là tìm cách cân bằng giữa sự giúp đỡ nhân loại và làm tổn thương họ.
Có bất kỳ sự hướng dẫn nào mà Người đưa ra không?
Xem thêm Phương pháp Tự học Thiền: https://kimtuthap.org/tuhocthien-html/
Sự hướng dẫn cơ bản phải là: Khi con ở trong mối nghi ngờ thì luôn đứng về nơi lòng trắc ẩn ngự trị.
Bài kiểm tra khi con đang giúp đỡ hay làm tổn thương một ai đó: Những người anh em nhân loại đang mở rộng hay làm thu hẹp kết quả từ sự giúp đỡ của con? Họ khiến nó to ra hay nhỏ đi? Nhiều khả năng hơn hay ít khả năng hơn?
Đã ai đó nói rằng nếu như con trao tất cả cho từng cá nhân thì họ sẽ có càng mất đi ý chí để làm việc cho chính họ.
Tại sao họ phải làm việc để giữ lấy phẩm giá cơ bản nhất? Không đủ cho tất cả mọi người hay sao? Tại sao “Làm việc để tạo dựng sự nghiệp” lại quan trọng như vậy?
Nếu một ai đó kiếm tìm nhiều hơn những cấp độ nhỏ nhất – nhiều thức ăn hơn, nơi trú ẩn lớn hơn, tập luyện để có cơ thể thon gọn – thì người đó có thể tìm cách đạt được những mục tiêu trên. Nhưng sẽ ra sao nếu một người nào đó mắc kẹt trong sự sinh tồn – trên một hành tinh có nhiều hơn cả điều kiện vừa đủ cho tất cả mọi người?
Đó là câu hỏi trọng tâm mà nhân loại đang phải đối mặt.
Thách thức ở đây không phải là khiến tất cả đều bình đẳng mà ít nhất cũng đảm bảo được những điều kiện cơ bản nhất để sinh tồn, qua đó mỗi người có cơ hội để lựa chọn nhiều hơn những điều mà họ muốn từ cuộc sống này.
Có vài tranh luận rằng nhiều người không nắm lấy cơ hội khi chúng đến với họ.
Và họ đã quan sát rất chuẩn xác. Nó dẫn tới một câu hỏi khác: Với những người không nắm lấy cơ hội được mang đến cho họ, thì con có nợ họ những cơ hội khác… và những cơ hội khác hay không?
Không,
Cùng với thái độ đó, con sẽ lạc vào chốn khổ ải mãi mãi.
Để Ta nói với con điều này: Lòng trắc ẩn sẽ không bao giờ bị biến mất, tình yêu sẽ không có hồi kết, sự nhẫn nại sẽ không bao giờ mất chỗ đứng trong thế giới của Thượng Đế. Chỉ trong thế giới của loài người thì lòng tốt mới bị giới hạn.
Trong thế giới của Ta, lòng tốt là vĩnh cửu.
Thậm chí nếu chúng con không xứng với điều đó.
Các con luôn luôn xứng đáng.
Thậm chí nếu chúng con ném trả lòng tốt vào mặt Người?
Đặc biệt là nếu như các con thực hiện điều đó (“Nếu một người tát vào một bên má phải của con, hãy quay trở lại và yêu cầu anh ấy tát luôn phần má bên trái. Và nếu một người yêu cầu con đi cùng anh ấy một dặm thì hãy ở bên anh ấy hai dặm.”) Khi các con ném trả lòng tốt vào mặt Ta (Nhân tiện luôn, loài người đã luôn đáp trả lại Thượng Đế theo cách đó qua hàng thiên niên kỷ.) Ta nhận thấy đó đơn thuần chỉ là sai lầm. Các con không biết được lợi ích vĩ đại nhất. Và Ta vẫn luôn giữ lòng trắc ẩn của mình ngay ở đây bởi sai lầm của các con không dựa trên tội ác mà là sự thờ ơ.