Con không giận dữ khi con không nhận lấy những gì mình muốn, bởi vì mong muốn của con đơn giản là một sở thích, không phải là điều cần thiết. Do đó không sợ hãi có liên hệ mật thiết với khả năng không nhận lấy điều đó. Và dĩ nhiên, không tức giận.
Con không tức giận khi nhìn thấy người khác đang làm những điều mà con không muốn họ thực hiện. Bởi vì con không cần họ thực hiện hay không thực hiện bất kỳ hành động cụ thể nào. Vì thế, không giận dữ.
Con không tức giận khi có ai đó không được tử tế, bởi vì con không cần họ phải tử tế. Con không tức giận khi có ai đó không có cử chỉ yêu thương, bởi vì con không cần họ yêu con. Con không giận dữ khi ai đó tàn nhẫn, hay dữ dằn, hay tìm cách khiến con bị tổn thương, bởi con không cần họ hành xử theo bất kỳ cách nào, và chắc chắn rằng con không thể nào bị tổn thương.
Con thậm chí còn không giận dữ khi có ai đó tìm cách tước đi mạng sống của con, bởi vì con không sợ hãi cái chết. Khi nỗi sợ hãi được tách ra khỏi cuộc sống của con thì tất cả những thứ khác cũng sẽ được bóc tách theo và con sẽ không giận dữ.
Con nhận biết từ bên trong, thông qua trực giác rằng mọi điều mà con đã tạo ra có thể được tạo ra thêm một lần nữa hoặc – quan trọng hơn – nó không quan trọng.
Xem thêm Phương pháp Tự học Thiền: https://kimtuthap.org/tuhocthien-html/
Khi con tìm thấy sự Bình Yên Nội Tại, thì không có sự hiện hữu hay vắng mặt của bất kỳ ai, nơi chốn hay vật gì, điều kiện, hoàn cảnh hay tình huống nào có thể thay đổi trạng thái trong tâm trí cũng như là nguyên nhân của trải nghiệm tồn tại trong con.
Nó không có nghĩa là con phủ nhận mọi điều từ cơ thể. Xa hơn nữa, con có thể trải nghiệm trạng thái toàn vẹn của cơ thể – Điều mà con chưa từng có được trước đây.
Mối liên quan với mọi điều trong cơ thể sẽ đến từ sự tự nguyện chứ không phải ép buộc. Con sẽ trải nghiệm các giác quan của cơ thể bởi vì con chọn điều đó. không phải bởi con yêu cầu có được cảm giác hạnh phúc hay buồn bã.
Sự thay đổi đơn giản này – kiếm tìm sự bình yên bên trong – có thể được thực hiện bởi tất cả mọi người, kết thúc chiến tranh, giải trừ xung đột, xóa bỏ sự bất công, và mang thế giới đến hòa bình dài lâu.
Không có công thức nào khác cần đến hay khả khi. Hòa bình thế giới là một điều cá nhân!
Điều cần thiết không phải là thay đổi hoàn cảnh mà thay đổi ý thức.
Làm cách nào chúng con có thể tìm thấy bình yên nội tại trong cái đói? Ngồi yên tĩnh lặng ở một chỗ khi đang khát? Giữ được sự bình tĩnh khi bị ẩm ướt và giá lạnh bởi không nơi trú ẩn? Hay né tránh sự tức giận khi một người yêu dấu đang chết dần mà không rõ nguyên nhân?
Người nói thật văn chương, nhưng thơ ca liệu có thực tế? Có gì để nói không khi một bà mẹ người Ethiopia nhìn đứa con gầy hốc hác của mình chết bởi thiếu đi một mẩu bánh mì? Người đàn ông ở Trung Mỹ cảm nhận được đạn xé trong cơ thể anh ấy bởi cố gắng chống lại đội quân đang chiếm đoạt thôn bản mình? Và thơ ca của người sẽ nói gì về người phụ nữ ở Brooklyn bị hãm hiếp 8 lần bởi lũ côn đồ? Hay 6 thành viên của một gia đình Ireland bị thổi bay bởi bọn khủng bố đã đặt bom trong nhà thờ vào sáng chủ nhật?
Thật khó để lắng nghe điều này nhưng Ta phải nói với con rằng: Sự hoàn hảo ở trong mọi điều. Cố gắng để nhìn ra sự hoàn hảo. Đó là sự thay đổi ý thức mà Ta đã từng nói.
Không cần điều gì. Khao khát tất cả. Chọn lấy những gì hiện lên. Cảm nhận cảm xúc trong con. Khóc trên giọt lệ. Mỉm trên nụ cười. Tôn trọng sự thật. Khi mọi cảm xúc được tuôn trào thì hãy tiếp tục hiện hữu và nhận rằng Con Là Thượng Đế.
Nói theo một cách khác, trong cả những thảm kịch nhất có thể xảy ra, nhìn thấy được niềm vinh quang của tiến trình. Thậm chí nếu con có chết bởi một viên đạn găm qua ngực hay bị hãm hiếp bởi lũ côn đồ.