Những cư dân sống trên hành tinh này sẽ không bao giờ thực hiện điều đó.

Họ đã làm điều đó rồi.

Họ đã từng?

Đúng. Có một thí nghiệm tuyệt vời hiện vẫn đang diễn ra trên thế giới. Và thí nghiệm này mang tên là Liên Bang Mỹ.

Điều mà Người từng nói rằng đó là sự thất bại thảm hại.

Chính nó. Sẽ là một chặng đường rất dài trước khi gọi đó là sự thành công (như đã hứa trước đây, Ta sẽ nói về chủ đề này – và những thái độ cản trở điều đó – sau này). Đó vẫn là trải nghiệm tuyệt vời nhất đang được tiến hành.

Xem thêm Phương pháp Tự học Thiền: https://kimtuthap.org/tuhocthien-html/

Giống như Winston Churchill đã từng nói: “Dân chủ là hệ thống tệ hại nhất”, ông ấy tuyên bố, “Ngoại trừ tất cả những điều khác”. Hoa Kỳ là quốc gia đầu tiên liên minh các thành bang riêng lẻ và thành công trong việc gắn kết chúng thành một nhóm thống nhất trong khi mỗi bang đều có chính quyền trung ương riêng. Tại thời điểm đó, không thành bang nào muốn nghe theo điều viển vông được vẽ nên bởi những con người ảo tưởng nên tất cả đều kháng cự rất quyết liệt, sợ rằng họ sẽ mất đi những quyền lợi cá nhân và tuyên bố rằng những điều như sự hợp nhất sẽ không bao giờ phục vụ cho lợi ích vĩ đại.

Có lẽ cần sự chỉ dẫn để hiểu được những gì đã xảy ra với những thành bang riêng lẻ tại thời điểm đó.

Khi mà họ đã tham gia trong cùng một liên bang, không có Chính phủ U.S đúng nghĩa, và do đó họ không có quyền lực để thi hành những chính sách liên bang mà các bang đã đồng ý.

Các bang đã tiến hành những chính sách đối ngoại của riêng họ, một số thỏa thuận riêng để trao đổi hàng hóa với Pháp, Tây Ban Nha, Anh và một số quốc gia

khác. Các bang cũng giao dịch với nhau và mặc dù Điều Khoản của Liên Bang đã quy định rõ, một số bang vẫn thêm tiền thuế vào những chuyến hàng đến những bang khác – bằng với số tiền để vận chuyển hàng hóa từ bên kia đại dương!  Những thương gia không còn lựa chọn nào khác mà phải trả tiền nếu muốn được mua hay bán hàng hóa, không có cơ quan trung ương nào can thiệp – mặc dù đã có văn bản cấm đánh thuế.

Các thành bang riêng lẻ cũng gây chiến lẫn nhau. Mỗi bang đều có một quân đội riêng, 9 bang có hải quân riêng của họ, và “Đừng coi thường tôi” như là phương châm chính xuất hiện trên cửa miệng của mỗi bang trong Liên minh.

Một nửa thành bang đều in tiền riêng của họ. (Mặc dù Liên bang đã đồng ý rằng thực hiện điều đó là bất hợp pháp!)

Những thành bang ban đầu, đã tham gia cùng nhau dưới chung một Ngọn cờ Liên minh đã hành động chính xác những gì mà các quốc gia độc lập hiện nay đang thực hiện.

Mặc dù họ có thể thấy được những thỏa thuận trong Khối Liên Minh (Chẳng hạn như đặc quyền cho Quốc hội thẩm quyền in tiền) đã không được thực hiện, họ kiên quyết chống lại việc tạo và đệ trình lên các cơ quan trung ương có thể thực thi những điều này và đặt một ít răng người lên trên đó.

Đến đúng thời điểm, một vài nhà lãnh đạo có tư tưởng tiến bộ bắt đầu thắng thế.

Họ đã thuyết phục được rằng sẽ có nhiều điều thu lại được từ việc thành lập một Liên minh hơn bao giờ hết.

Các thương gia có thể tiết kiệm được tiền và gia tăng lợi nhuận bởi các bang đơn lẻ không còn đánh thuế lên nhau nữa.

Các chính quyền tiết kiệm được tiền và đặt thêm nhiều chương trình cũng như  dịch vụ nhằm thật sự giúp đỡ người dân bởi vì nguồn tài nguyên không còn bị sử dụng để bảo vệ các thành bang nữa.

Để lại một bình luận