Người đã hứa rằng Quyển 2 sẽ đi sâu hơn vào những vấn đề địa lý chính trị mà hành tinh đang đối mặt, nhưng con không nghĩ rằng Người sẽ đi vào cuộc tranh luận này!
Đây là thời điểm mà thế giới sẽ dừng tự đùa cợt chính nó, để tỉnh dậy, để nhận ra vấn đề của nhân loại là thiếu đi tình yêu. Tình yêu sẽ sinh ra lòng vị tha, lòng vị tha sẽ sinh ra sự bình an. Thiếu đi lòng bao dung sẽ sinh ra chiến tranh và sự thờ ơ.
Tình yêu không thể nào thờ ơ. Tình yêu không biết được cách để thờ ơ.
Con đường nhanh nhất để đến được mảnh đất của tình yêu và gắn kết với mọi người là xem cả nhân loại như gia đình của mình. Các nhanh nhất để xem toàn nhân loại như gia đình của mình là dừng ngay việc tự tách biệt bản thân. Mỗi quốc gia và thành bang trên toàn thế giới giờ đây phải đoàn kết lại với nhau.
Xem thêm Phương pháp Tự học Thiền: https://kimtuthap.org/tuhocthien-html/
Chúng con có Liên Hiệp Quốc.
Nó không có quyền lực và hoàn toàn bất lực. Để cho cơ thể rệu rã đó được hoạt động thì phải có sự tái cấu trúc hoàn toàn. Không phải là bất khả thi nhưng có lẽ sẽ rất khó khăn và gặp nhiều trở ngại.
OK – Người đề xướng điều gì?
Ta không có một lời “Đề xướng” nào cả. Ta chỉ đưa ra sự quan sát. Trong cuộc hội thoại này, con nói cho Ta những lựa chọn mới của con và Ta thì trao cho con sự quan sát như một con đường để hiện thực hóa điều đó. Giờ đây thì con chọn mối liên hệ hiện thực nào giữa con người và những quốc gia trên Trái Đất?
Con sẽ sử dụng ngôn từ của Người. Nếu như đi theo con đường của riêng mình thì con sẽ chọn “Đến mảnh đất của tình yêu và gắn kết với toàn nhân loại”.
Giữ lấy lựa chọn đó. Ta quan sát được rằng điều đó sẽ hình thành nên một cộng đồng chính trị thế giới mới, nơi mà mỗi quốc gia được xem trọng ngang nhau trong những vấn đề chung của nhân loại, tất cả đều bình đẳng trong việc chia sẻ nguồn tài nguyên chung của thế giới.
Nó sẽ không bao giờ hoạt động. Những người “chủ sở hữu” sẽ không bao giờ từ bỏ đế chế, tài sản, và những nguồn tài nguyên tới những người “Không có gì”. Và, theo Logic, tại sao họ nên làm vậy?
Bởi đó là vì thành quả vĩ đại.
Họ không nhìn thấy được điều đó – và con không chắc là mình sẽ thực hiện.
Nếu các con có thể thêm vào hàng tỷ đô la mỗi năm vào nền kinh tế – Những đồng đô la đó có thể sẽ được dùng để cứu những người đói khát, trao cái mặc cho những người khốn khổ, xây nhà cho người nghèo, mang đến sự an toàn cho người lớn tuổi, cung cấp hệ thống chăm sóc sức khỏe tốt hơn, và tạo nên những tiêu chuẩn cao đẹp cho cuộc sống của tất cả mọi người – Điều đó không mang đến cho đất nước của các con thành quả vĩ đại hay sao?
Ở Hoa Kỳ có những cuộc tranh luận nhằm giúp đỡ những người nghèo bằng thu nhập của người giàu và giới trung lưu thông qua thuế. Trong khi đó, đất nước tiếp tục bị đẩy xuống địa ngục, tội ác tàn phá quốc gia, lạm phát cướp đi tiền tiết kiệm của người dân, thất nghiệp tràn lan, chính phủ thì ngày càng lớn và béo ra, ở trường học người ta đã tìm thấy nhiều hơn bao cao su.
Con nói giống hệt chương trình trên radio.
Đó là những vấn đề liên quan đến rất nhiều người dân Mỹ
Họ có cái nhìn thật thiển cận. Con có thấy rằng nếu hàng tỷ đô la mỗi năm – hàng triệu đô la mỗi tháng, hàng trăm ngàn đô la mỗi tuần, và những con số chưa hiển lộ mỗi ngày – có thể quay trở lại hệ thống… Và nếu như các con có thể dùng số tiền đó để cứu trợ người đói khát, trao cái mặc đến những người nghèo khổ, xây nhà cho người nghèo, mang tới sự đảm bảo an toàn đến người lớn tuổi, và cung cấp an sinh xã hội cho tất cả mọi người thì phải chăng những vấn nạn liên quan đến tội phạm sẽ biến mất mãi mãi? Con có thấy rằng những công việc mới sẽ làm đồng đô la mọc như nấm và quay trở lại với nền kinh tế? Chính phủ còn có thể cắt giảm nhân sự vì không còn nhiều việc để làm?