Vậy thì con phải nói với những người mà con yêu quý rằng con cảm thấy bị tổn thương, thất vọng, chán nản bởi không được làm điều cần phải làm, rằng con thật sự muốn thực hiện những điều đó, rằng con muốn thỏa thuận với những người mà con thật sự yêu mến về công việc mà con luôn khao khát.

Con phải tìm được cách để có được sự thỏa thuận, làm việc dựa trên sự thỏa hiệp, hành động đúng đắn để tất cả đều có thể chiến thắng.

Và nếu như không thể tìm được cách nào thì sao?

Vậy thì Ta sẽ nhắc lại những điều mà Ta đã từng nói: Phản bội chính bản thân

Để không phản bội những người xung quanh

Xem thêm Phương pháp Tự học Thiền: https://kimtuthap.org/tuhocthien-html/

Là tự phản bội lấy chính ta và cả những người xung quanh Và đó là cấp độ phản bội cao cấp nhất.

Shakespeare đã nói theo một cách khác: Tin vào chính Bản thân mình là đúng

Và phải lắng nghe điều đó, như đi giữa bầu trời đêm Không thể có sự sai trái

Trong bất kỳ con người nào.

Nhưng người mà luôn luôn “Bám theo” những điều mà anh ấy muốn sẽ trở thành một người cực kỳ ích kỷ. Con không tin rằng Người ủng hộ điều đó.

Con cho rằng người đó luôn chọn những điều mà con gọi là “Lựa chọn ích kỷ” sao? Để Ta nói với con điều này: Con người luôn có khả năng để đưa ra lựa chọn tối ưu nhất.

Và Ta cũng muốn nói rằng:

Lựa chọn Tối ưu nhất không phải luôn là lựa chọn mà nghe như phục vụ những con người khác.

Nói theo một cách khác, đôi khi chúng ta phải đặt bản thân lên trước.

Ồ! phải luôn đặt bản thân lên trước! Rồi phụ thuộc vào những gì mà con đang cố gắng thực hiện – hay những trải nghiệm đang kiếm tìm mà con sẽ tạo nên lựa chọn của riêng mình.

Nếu mục đích của con – Mục đích sống của con – ở cảnh giới rất cao thì quyết định lựa chọn của con cũng cao cả như vậy.

Đặt bản thân lên trước không đồng nghĩa với cụm từ “Ích kỷ” – Nó có nghĩa là tự ý thức bản thân.

Người đặt nền tảng khá sâu rộng cho vấn đề “Danh dự của nhân loại”.

Đó chỉ là nhờ thực hành sâu bài tập về sự tự do vĩ đại nhất mà con chạm tới được sự trưởng thành ở cấp độ cao nhất. Nếu mọi điều con làm đều tuân theo luật lệ của những người khác thì đó không phải là sự trưởng thành, đó là vì con buộc phải tuân mệnh.

Hoàn toàn trái ngược với cấu trúc đã hình thành trong tâm trí của con, tuân mệnh không phải là điều Ta muốn từ con. Tuân mệnh không phải là trưởng thành, mà trưởng thành là điều mà Ta luôn mong đợi từ con.

Và nếu chúng con không “Trưởng thành” thì Người sẽ quẳng chúng con xuống địa ngục, đúng không?

Sai rồi. Ta đã đề cập trong Quyển 1, và chúng ta sẽ đi sâu hơn ở Quyển 3.

Ok. Dựa vào những điều Người đã truyền dạy ở trên, con có thể hỏi Người câu hỏi cuối cùng về tình dục trước khi chúng ta rời khỏi chủ đề này được không?

Để lại một bình luận