Bây giờ, hãy nghĩ đến viễn cảnh bạn đang đứng trong một căn phòng tối, gần cánh cửa dẫn đến căn phòng thứ hai. Bạn đã sẵn sàng để đi vào căn phòng thứ 2 rất, rất tối. Bạn hầu như không thể nhìn thấy cánh cửa dẫn vào bên trong. Bạn bước vào căn phòng thứ hai, đóng cửa lại, và nó tối đen như mực.

Khi đối mặt với tình huống đó, bạn có khả năng chiếu chùm tia cảm biến từ con mắt thứ ba của mình và bạn cũng có thể cảm nhận nó từ lòng bàn tay. (Bạn thực sự có thể cảm nhận từ bất kỳ luân xa nào, nhưng mọi người thường làm điều đó từ con mắt thứ ba hoặc lòng tay) Bạn có thể chiếu một tia ý thức vào căn phòng tối đó trong một khoảng cách nhất định. Nó có thể chỉ chiếu đến một inch, hoặc có thể bạn có thể cảm nhận nó chiếu khoảng một hoặc hai bước chân, và bạn biết rằng không có gì ở trong không gian đó. Ý thức đi ra ngoài khoảng cách này và sau đó nó dừng lại. Sự hiểu biết của bạn không còn, và bạn không còn nhận biết được điều gì cả. Có lẽ tất cả các bạn đều biết tôi đang nói về điều gì, và rất nhiều người sẽ chọn cách rút lui bởi vì chúng ta dựa rất nhiều vào đôi mắt vật l.

Xem thêm Phương pháp Tự học Thiền: https://kimtuthap.org/tuhocthien-html/

Nhưng một số người, đặc biệt là người Ai Cập cổ đại, thực sự giỏi trong việc này. Họ có thể đi vào một căn phòng tối, cảm nhận mọi thứ xung quanh và nhận biết được tất cả mọi thứ xung quanh mặc dù họ không thể nhìn thấy một vật bằng mắt thường. Những người mù cũng có thể chứng minh khả năng này.

Chúng ta thực sự có sáu chùm tia cảm biến này, không chỉ một mà là sáu. Tất cả chúng đều đến từ trung tâm trên đầu chúng ta – Tuyến tùng. Một tia chiếu thẳng ra phía trước đầu của chúng ta ở con mắt thứ ba và một tia khác chiếu ra phía sau; một tia chiếu ra khỏi bán cầu não trái và một tia khác chiếu ra khỏi bán cầu não phải; và một cái khác đi thẳng lên luân xa vương miện và tia thứ sáu chiếu thẳng xuống theo đường cổ họng – Tổng cộng có sáu hướng. Đây cũng là các hướng trên các trục x-y-z trong hình học. Những người Ai Cập tin rằng bản chất bẩm sinh của ý thức là cho phép kích hoạt sự sáng tạo. Họ tin rằng nếu chúng ta không có khả năng này thì sáng tạo sẽ không bao giờ xảy ra.

Để hiểu được tiến trình sáng tạo ở cấp độ sâu nhất, những học viên người Ai Cập được yêu cầu tưởng tượng và thực hiện quá trình mà chúng ta sắp sửa được trải qua. Sau đó họ phải giải thích và thực hành điều đó trong các ngôi trường bí ẩn. Những gì mà họ học được không phải là cách duy nhất để thực hiện được điều đó, nhưng đây là cách mà họ đã trui rèn.

Hình.5-25. Linh hồn của Thượng Đế trong Hư Vô

Nền tối trong tấm hình này đại diện cho Hư Vô, và con mắt nhỏ đại diện cho linh hồn của Thượng Đế (Hình. 5-25) Vì vậy, đây là linh hồn của Thượng Đế tồn tại trong Hư Không. Hãy tưởng tượng rằng bạn chính là linh hồn nhỏ bé đó ở giữa Hư Không. (Nhân tiện, khi ở trong Hư Không, bạn sẽ nhận ra rằng bạn và Thượng Đế là một, không có khác biệt nào cả). Sau khi dạo chơi trong Hư Không một thời gian dài, bạn có thể sẽ cảm thấy buồn chán, tò mò hoặc cô đơn, và bạn muốn nềm thử một cái gì đó mới, để bắt đầu một chuyến phiêu lưu đầy thú vị trong cuộc sống.

Để lại một bình luận