Hãy cùng nhau tóm tắt lại một chút: Sau cuộc nổi loạn, khi quyết định tạo ra một chủng tộc mới trên Trái Đất thì người Nefilim trở thành mẹ. Theo như bản ghi chép của người Sumer thì có 7 người phụ nữ bước lên phía trước. Sau đó, người Nefilim lấy đất sét từ Trái Đất, máu từ loài linh trưởng và tinh trùng của người đàn ông Nefilim trẻ, trộn chúng lại với nhau và đặt nó vào tử cung của những người phụ nữ Nefilim trẻ, những người được chọn cho công việc này. Họ đã sinh ra những đứa trẻ mang trong mình dòng máu mới. Vì vậy, 7 đứa bé được sinh ra cùng một lúc, không chỉ có một Adam và Eve. Theo như những câu chuyện từ thuở ban đầu thì chúng ta là những thể vô trùng. không có khả năng sinh sản. Người Nefilim tiếp tục sinh ra những con người nhỏ bé, tạo ra một đội quân gồm những sinh vật bé nhỏ rồi đẩy họ lên đảo Gondwanaland. Bạn có muốn tin vào câu chuyện kỳ lạ này không, một phần trong ghi chép của người Sumer và một phần đến từ Thoth, nguồn gốc của chúng ta với mẹ là người Nefilim và cha là người Siria. Có rất nhiều bằng chứng khoa học cho thấy câu chuyện là có thật. Nếu như đọc về hồ sơ khảo cổ học thì bạn sẽ không chắc người Siria có phải là cha hay không, nhưng chắc chắn về người mẹ Nefilim.

Xem thêm Phương pháp Tự học Thiền: https://kimtuthap.org/tuhocthien-html/

Khoa học không hiểu bằng cách nào chúng ta đến được đây. Chúng ta ai cũng biết rằng có một mối liên kết khá bí ẩn giữa loài linh trưởng cuối cùng và loài người. Chúng ta dường như đến từ hư không. Họ biết rằng chúng ta đã đến từ đâu đó khoảng 150.000 – 250.000 năm trước, nhưng họ không biết chính xác rằng chúng ta đến từ đâu hoặc chúng ta đã tiến hóa như thế nào. Chúng ta như chỉ vừa bước qua một ô cửa thần bí nào đó và xuất hiện ở đây.

Adam và Eve
Một phần thú vị khác trong các ghi chép của người Sumer là sau khi họ khai thác vàng một thời gian ở Châu Phi, các thành phố ở phía bắc, gần Iraq ngày nay, trở nên khá xa hoa và tráng lệ. Họ ở trong những khu rừng nhiệt đới và có những khu vườn khổng lồ xung quanh. Cuối cùng, theo ghi chép của người Sumer, người ta đã quyết định đưa một số nô lệ từ những khu mỏ miền nam đến các thành phố để họ làm việc trong các khu vườn. Rõ ràng là chúng ta đã trở thành những nô lệ tuyệt vời. Một ngày nọ, em trai của Enlil là Enki (cái tên có nghĩa là con rắn), đã tiến đến gặp Eve (Bản ghi chép của người Sumer đã sử dụng cái tên đó) và nói với cô ấy lý do Enlil không muốn con người ăn trái của loại cây nằm ngay trung tâm khu vườn bởi vì chúng sẽ khiến họ trông giống như người Nefilim. Enki đã có 1 cuộc tranh cãi nảy lửa với Enlil về loại cây này. Vì thế nên Enki đã thuyết phục Eve ăn cây táo – Loại cây của tri thức phân biệt được giữa tốt và xấu, và theo như cổ văn thì nó có ý nghĩa còn lớn hơn cả tính lưỡng cực. Nó trao cho cô ấy khả năng sinh nở, duy trì nòi giống.

Vì vậy, Eve đã đi tìm Adam, cùng nhau ăn trái của loại cây này và có con, tên của mỗi người con đều được liệt kê trong bản ghi chép của người Sumer. Bây giờ, hãy nghĩ về Adam và Eve trong cả 2 câu chuyện: Một ở trong bản ghi chép của người Sumer và một trong Kinh Thánh. Chúa dạo bước trong khu vườn, Người đang đi dạo trong một cơ thể bằng xương bằng thịt (Ý này đã được gợi mở trong Sáng Thế Ký). Người dạo bước trong khu vườn để gọi Adam và Eve. Chúa không biết họ đang ở đâu cả. Đấy là Đức Chúa Trời, nhưng Chúa lại không biết Adam và Eve đang ở đâu. Chúa gọi họ lại và 2 người diện kiến trước mặt Người. Chúa không biết rằng họ đã ăn trái của cây ấy cho đến khi Người nhìn thấy họ đang cố gắng che giấu cơ thể vì xấu hổ. Sau đó, Đức Chúa Trời đã nhận ra những gì mà họ đã thực hiện sau lưng Người.

Còn đây là một điều khác: Đó là từ dùng để chỉ Chúa, elohim có trong quyển Kinh Thánh nguyên thủy. Có phải Đức Chúa Trời đã tạo ra một chủng tộc mới mang tên con người? Khi Enlil phát hiện ra rằng Adam và Eve đã làm điều này, anh ta đã rất tức giận. Anh ấy không muốn họ ăn trái của một loại cây khác, cây sự sống, bởi vì sau đó họ không những có thể sinh sản, mà sẽ trở nên bất tử. (Chúng ta không biết đây có thực sự là cây hay không. Nó có thể là tượng trưng cho một cái gì đó có liên quan đến ý thức). Vì vậy, tại thời điểm đó, Enlil đã trục xuất Adam và Eve ra khỏi khu vườn của mình. Enlil đuổi họ đến 1 nơi khác và theo dõi họ một cách sát sao. Enlil hẳn đã phải kiểm soát họ bởi vì anh ta đã viết xuống tên của tất cả những người con trai và những người con gái; anh ấy biết mọi thứ diễn ra trong gia đình Adam và Eve. Tất cả đã được viết ra hơn 2000 năm trước khi Kinh Thánh xuất hiện.

Bắt đầu từ thời Adam và Eve, chủng tộc của chúng ta đã phát triển thành hai nhánh: một chủng tộc có thể sinh sản và tự do (mặc dù vẫn bị theo dõi), và chủng còn lại không thể có con và vẫn là nô lệ. Theo các nhà khoa học hiện đại, chủng sau tiếp tục khai thác vàng cho đến ít nhất 20.000 năm trước. Xương của chủng thứ 2 này được tìm thấy trong mỏ giống hệt của chúng ta; sự khác biệt duy nhất là họ không thể có con. Chủng này đã bị tiêu diệt hoàn toàn vào thời điểm xảy ra trận Đại hồng thủy, khoảng 12.500 năm trước. (Còn nhiều hơn thế nữa về chủ đề này và tôi sẽ tiếp tục cung cấp cho bạn thêm nhiều lượng thông tin nữa).

Chúng ta sẽ nói về 4 sự dịch chuyển cực của Trái Đất, khi Gondwanaland bị nhấn chìm, khi Lemuria bị nhấn chìm, khi Atlantis bị nhấn chìm (đó là các trận Đại hồng thủy) và một cái nữa sắp xảy ra trong thế giới hiện đại. Lưu ý rằng điểm này cực kỳ quan trọng để hiểu rõ: Theo Thoth, mức độ nghiêng của trục Trái Đất và mức độ dịch chuyển giữa các cực xảy ra khá thường xuyên. Theo như khoa học, có mối liên hệ trực tiếp dẫn đến sự thay đổi ý thức trên hành tinh. Ví dụ, lần cuối cùng cực dịch chuyển là tại thời điểm xảy ra trận Đại hồng thủy, cực Bắc là ở Hawaii – Ít nhất thì đấy là nơi cực từ đã biến mất và bây giờ nó đã dịch chuyển một góc 90 độ từ vị trí đó. Đây là một sự thay đổi lớn. Đó không phải là một sự thay đổi tích cực, mà là một sự thay đổi tiêu cực biểu hiện trạng thái ý thức đi xuống chứ không phải đi lên.

Trả lời