Thực tế là thông tin về Lemuria có lẽ đã xuất hiện trong xã hội của chúng ta từ năm 1910. Con người không ký ức nhiều về kiến thức này, bởi vì vào năm 1912, một sự kiện đã xảy ra và thay đổi quá trình tiến hóa của nhân loại. Vào năm 1912, có một thí nghiệm đã được tiến hành tương tự như thí nghiệm Philadelphia năm 1942 – 1943, mà chúng ta sẽ thảo luận sau. Họ thực sự tiến hành một thí nghiệm vào năm 1913, nhưng nó hóa ra lại trở thành một thảm họa lớn và cá nhân tôi tin rằng thí nghiệm này là nguyên chính trực tiếp gây ra Chiến tranh thế giới thứ nhất vào năm 1914. Sau đó thì chúng ta không còn giống nhau nữa.

Trước Thế chiến thứ nhất, mô hình phát triển tâm linh của Hoa Kỳ tương tự như những gì đang diễn ra bây giờ. Mọi người cực kỳ quan tâm đến công việc phụng sự tâm linh, thiền định, tìm hiểu quá khứ xa xưa và bản chất tự nhiên của mọi vấn đề. Những người như Đại tá James Churchward và Augustus Le Plongeon từ Pháp đã từng nghiên cứu về Atlantis cũng như Lemuria, và họ có nhiều kiểu suy nghĩ tương tự chúng ta thời hiện tại. Sau khi Thế chiến I kết thúc, chúng ta chìm vào giấc ngủ và không thức dậy được nữa cho đến những năm 1960. Nhưng bằng chứng họ có vào năm 1910 về sự tồn tại của Lemuria rất đáng chú ý, và nó liên quan đến san hô. San hô có thể phát triển bên dưới bề mặt nước đến độ sâu 150 feet. Năm 1910, tôi nghi ngờ rằng đáy của Thái Bình Dương cao hơn bây giờ, bởi vì họ có thể nhìn thấy những vòng san hô trên bề mặt đáy đại dương hướng ra khỏi Đảo Phục Sinh một khoảng cách rất xa.

Xem thêm Phương pháp Tự học Thiền: https://kimtuthap.org/tuhocthien-html/

Nhân tiện, đáy đại dương đang không ngừng tăng rồi giảm. Bạn có thể không biết điều đó, nhưng các đáy ở Đại Tây Dương tăng hơn hai dặm vào tháng 12 năm 1969. Bạn có thể tra cứu điều này trong số ra vào tháng 1 năm 1970 trên tạp chí Life. Trong khu vực Bermuda, nhiều hòn đảo đột nhiên bị phá vỡ trên bề mặt. Một số vẫn còn ở đó, nhưng hầu hết chúng đã chìm xuống.

Vào thời điểm Plato mô tả Atlantis và Đại Tây Dương, người Hy Lạp đang gặp khó khăn trong việc điều khiển tàu hướng vào Đại Tây Dương, bên ngoài eo biển Gibraltar vì nước ở khu vực đó chỉ sâu khoảng từ 10 – 15 feet, đôi khi thậm chí còn ít hơn nữa. Bây giờ thì nước đã sâu trở lại. Các vòng san hô mà họ phát hiện được ở Thái Bình Dương ước tính sâu khoảng 1800 feet. Điều này có nghĩa là những chiếc vòng đai ban đầu đã chứa những hòn đảo bên trong nó, bởi vì san hô phải nằm sát bề mặt để phát triển. Nếu những chiếc vòng san hô sâu chừng 1800 feet thì điều đó có nghĩa là bởi vì san hô không thể phát triển dưới 150 feet, các vành đai chìm xuống rất, rất chậm. Vào năm 1910, mọi người có thể nhìn thấy những vòng san hô này rời ra xa, vì vậy họ biết phải có rất nhiều hòn đảo ở đó cùng một lúc. Có lẽ quan trọng hơn, nếu bạn theo dõi hệ động vật và thực vật trên quần đảo Hawaii, bạn sẽ tìm thấy những đặc tính giống nhau trên toàn bộ một loạt các hòn đảo đang di chuyển dọc theo một vòng cung từ Hawaii đến Đảo Phục Sinh. Những hòn đảo này cách nhau một khoảng cách xa, nhưng nếu nhìn vào bản đồ, bạn sẽ thấy một chuỗi rất dài. Sợi dây đó từng chạy dọc theo bờ biển phía tây của Lemuria. Tất cả những hòn đảo đó, bao gồm Tahiti và Borea, là một phần của Lemuria. Tất cả các hòn đảo trong chuỗi này có hệ động vật và thực vật giống hệt nhau, không giống bất kỳ hòn đảo nào trong số những hòn đảo khác, chỉ một chuỗi này thôi, cùng một cái cây, cùng một loài chim, cùng một con ong, cùng một loài bọ, cùng một loại vi khuẩn, mọi thứ giống nhau. Khoa học chỉ có thể giải thích hiện tượng này nếu từng có những cây cầu nối liền giữa những những hòn đảo.

Để lại một bình luận