Nếu như Ta đồng ý, thì Ý của Ta bảo rằng anh ta nên làm vậy.
Dường như nó xảy ra theo cách đó… Nhưng lý do là gì vậy? Không, rõ ràng đó là Ý Người để hắn có quyền Tự Do Lựa Chọn. Đó là ý Người khiến hắn ta làm điều mà hắn muốn.
Con đã tiến đến rất gần. Rất gần rồi.
Con đúng, dĩ nhiên rồi. Đó là Ý của Ta để Hitler – và tất cả mọi người – có quyền Tự Do Lựa Chọn. Nhưng đó không phải là Ý của Ta khiến con bị trừng phạt không ngừng nếu như con không đưa ra lựa chọn mà Ta muốn con chọn. Con có thật sự tự do thực hiện những điều mà con muốn nếu con biết được rằng bản thân sẽ phải hứng chịu khổ đau cùng cực nếu con không thực hiện những điều mà con mong muốn? Đó là kiểu lựa chọn gì vậy?
Đây không phải là một câu hỏi nhằm vào sự trừng phạt. Đó chỉ là Luật Tự Nhiên. Đó đơn giản là câu hỏi nhắm vào hậu quả.
Xem thêm Phương pháp Tự học Thiền: https://kimtuthap.org/tuhocthien-html/
Ta nhận ra rằng các con đã được nhà trường dạy bảo rất tận tình về những cấu trúc lý thuyết cho phép các con xem Ta như là Vị Chúa báo oán.
Nhưng ai đã tạo ra Luật Tự Nhiên đó? Và nếu chúng ta đồng ý rằng Ta phải đặt chúng vào đúng vị trí thì tại sao Ta lại đặt ra những điều luật đó rồi đưa cho con sức mạnh để vượt lên trên nghịch cảnh?
Nếu như Ta không muốn con chịu ảnh hưởng từ chúng – Nếu đó là Ý của Thượng Đế trong trạng thái hiện hữu cực lạc không phải chịu đựng bất kỳ điều gì – tại sao Ta lại dựng nên những điều kiện mà con hoàn toàn có thể thực hiện được?
Và rồi, tại sao Ta lại tiếp tục dụ dỗ con, ngày và đêm, phá vỡ luật mà chính Ta đã tạo nên?
Người không cám dỗ chúng con. Đó là bởi Quỷ dữ.
Con lại tiếp tục rồi, không để Ta tiếp lời.
Con không nhận ra rằng đó là cách duy nhất mà con có thể hợp lý hóa lý thuyết tồn tại trong con rằng quyền năng của Ta là có hạn? Con có hiểu rằng đó là cách duy nhất để thuyết phục toàn bộ giáo điều đó có ý nghĩa?
Con có thật sự thoải mái với ý nghĩ rằng Thượng Đế tạo ra muôn loài nhưng không thể kiểm soát được mọi hành động?
Con không nói rằng Người không thể kiểm soát được Quỷ dữ. Người có thể điều khiển mọi thứ. Người là Thượng Đế! Đó chỉ bởi vì Người không lựa chọn mà thôi. Người cho phép quỷ dữ dụ dỗ chúng con, cố gắng chế ngự linh hồn chúng con.
Nhưng tại sao? Tại sao Ta phải làm vậy nếu như Ta không muốn con quay trở về với Ta?
Bởi vì Người muốn chúng con đến với Người mà không có lựa chọn nào, không phải bởi vì không có chọn lựa. Người tạo ra Thiên Đàng và Địa Ngục Vì thế, đó có thể là một lựa chọn. Do đó, chúng con hành động mà không có lựa chọn nào, và cũng không thể theo bất kỳ con đường nào khác bởi vì không ai ở đó.
Ta có thể hiểu tại sao con lại có ý nghĩ như vậy. Đó là cách mà Ta tạo nên thế giới này, và con nghĩ rằng đó hẳn phải là Ta.
Trong hiện thực của con, Tốt không thể tồn tại mà không có Xấu. Vì thế nên con tin rằng điều giống hệt như vậy tồn tại trong hiện thực của Ta.
Để Ta nói với con điều này: Không có “Xấu” khi Con là chính con. Và không có gì gọi là Quỷ dữ cả. Chỉ có Vạn Vật. Hợp Nhất. Tỉnh Thức, Trải Nghiệm.
Thế giới của Ta là cõi giới của sự Tuyệt Đối, nơi mà một điều không tồn tại trong mối tương giao với những điều khác, mà độc lập với tất cả mọi điều.
Thế giới của Ta là nơi chứa đựng tất cả Tình Yêu.
Vậy là không có bất kỳ hậu quả nào đến từ những điều mà chúng con nghĩ, nói hoặc thực hiện trên Trái Đất?
Phải có hậu quả chứ. Nhìn xung quanh con mà xem.
Ý con là sau khi chết.
Không có “Cái chết”. Cuộc sống tiếp diễn mãi mãi và luôn luôn là vậy. Cuộc sống vốn dĩ như thế. Đơn giản là con thay một bộ trang phục mới.
Người có thể giải thích rõ hơn – Sau khi chúng con “Thay xiêm y”.
Sau khi con chuyển thành dạng mới, nhân quả sẽ xuất hiện. Đó chỉ là sự Nhận Biết.
Nhân quả là một yếu tố tạo nên Thuyết Tương Đối. Không có chỗ trong Thế Giới Tuyệt Đối vì nó phụ thuộc vào đường “Thời gian” và chuỗi những sự kiện liên tục. Nó không hề tồn tại trong Vương quốc của sự Tuyệt đối.
Ở cõi giới đó không có gì khác ngoài bình yên, niềm vui và tình yêu.
Ở thế giới đó, ít nhất thì con sẽ biết được tin tốt lành này: “Ác thần” không hề tồn tại, con chính là người mà con luôn nghĩ con từng là – tốt lành và tràn đầy tình yêu thương. Ý nghĩ về việc con trở thành một ai đó chỉ xuất hiện một cách điên rồ ở thế giới ngoài kia, bởi những hành động điên dại – Thế giới của những chỉ trích và phán xét. Những người khác phán xét con, và từ những lời chỉ trích của họ, con tự phán xét chính mình.
Bây giờ con muốn Thượng Đế phán xét con, và Ta sẽ không bao giờ thực hiện điều đó.
Và bởi vì con không hiểu được rằng một Thượng Đế không bao giờ hành xử như con người, con đã đi lạc quá xa rồi.
Lý thuyết của các con là nỗ lực để các con tìm lại chính mình thêm một lần nữa.
Người nói thuyết thần học của chúng con là điên rồ – Nhưng làm cách nào mà những thuyết khác có thể thực thi khi hệ thống của Sự Thưởng Phạt không được tạo dựng nên?