OK, OK. Con nắm được rồi. Nhưng nó không khiến cho những điều đó trở nên tốt đẹp. Nhiều khi một ai đó phải làm điều xấu để gặt lấy cái kết tươi đẹp.
Vậy thì nó không còn là “Điều xấu” nữa, đúng không? Nó mang trong mình ý nghĩa ở cái kết sau cùng.
Người đang nói là cái kết sau cùng sẽ minh chứng cho mọi đều?
Con nghĩ sao?
Không. Chắc chắn là không.
Vậy thì nó sẽ như vậy.
Con không nhìn thấy điều gì đang xảy ra ư? Con đang tạo nên những điều luật sát cánh cùng con!
Xem thêm Phương pháp Tự học Thiền: https://kimtuthap.org/tuhocthien-html/
Và con không nhận ra những thứ khác ư? Chúng hoàn hảo. Đó là điều mà dường như con đang thực hiện.
Toàn bộ cuộc sống là tiến trình của quyết định Con Là Ai, để rồi trải nghiệm điều đó.
Khi mở rộng tầm nhìn, con sẽ tạo nên những điều luật mới để kiểm soát tầm nhìn! Như là có cái nhìn sâu rộng hơn về chính bản thân, con đã tạo nên những điều mới “Phải làm” và “Không được làm”. Tạo dựng nên biên giới để “Giữ lại” những điều có thể vụt mất.
Con không thể giữ được “Chính bản thân con”, bởi vì con là vô biên giống như vũ trụ. Con có thể tạo nên khái niệm vô biên bởi trí tưởng tượng của chính mình, và rồi đồng ý với điều đó.
Đó là con đường duy nhất để con nhận biết bản thân mình như là một điều gì đó cụ thể.
Điều gì vô biên là vô biên. Điều gì vô hạn là vô hạn. Nó không thể tồn tại ở bất kỳ đâu, bởi vì nó là ở mọi nơi. Nếu nó là ở mọi nơi thì nó không ở một nơi cụ thể nào cả.
Thượng Đế là ở mọi nơi. Vì thế, Thượng Đế là không ở một nơi cụ thể nào, bởi vì nếu ở một nơi chốn cụ thể, Thượng Đế không thể hiện ra ở một nơi nào khác – Một điều bất khả thi đối với Thượng Đế.
Chỉ có một điều “Bất khả thi” với Thượng Đế: Thượng Đế không phải là Thượng Đế. Thượng Đế không thể “Không phải”, và cũng không thể không là chính Người. Thượng Đế không thể loại bỏ tính Thượng Đế trong mình. Ta ở mọi nơi, và đó là tất cả. Và khi Ta ở mọi nơi thì Ta không ở đâu cả. Và nếu như Ta không ở đâu cả thì Ta ở đâu?
Ở Đây và Bây Giờ.
Con yêu Người khôn cùng! Người đã nhấn mạnh điểm đó ở Quyển 1, nhưng con vẫn rất thích, vì thế nên con sẽ để Người tiếp tục.
Con rất đáng yêu. Và con có biết được rằng mọi điều bây giờ đang trở nên tốt đẹp hơn không? Con có nhận ra cách mà con mở rộng tâm trí để để đón nhận “Đúng” và “Sai” đơn giản như định nghĩa Con Là Ai?
Con có nhận ra nếu thiếu vắng định nghĩa “ Biên giới” thì con không là gì cả?
Và con có nhận ra rằng – Giống như Ta, con đang thay đổi cái biên giới đó giống như là thay đổi ý nghĩ Con Là Ai?
Con hiểu những điều mà Người đang truyền đạt, nhưng dường như con không thể dịch chuyển được biên giới – cái biên giới cá nhân của riêng con – chúng rất dài. Đối với con thì giết chóc luôn sai trái. Luôn là sai khi cướp giật. Luôn là sai nếu làm tổn thương bất kỳ ai. Đây là khái niệm rộng lớn nhất mà qua đó chúng con có thể tự kiểm soát bản thân từ thuở khai sơ, và hầu hết con người đều đồng ý.
Vậy thì tại sao lại có chiến tranh?