Một lần, các thiên thần hướng dẫn tôi đến gặp một nhà giả kim người Canada, người mà thật sự có thể chuyển đổi thủy ngân thành vàng. Tôi đã học thuật giả kim cùng anh ấy trong 2 năm và quan sát tiến trình bằng con mắt thật sự của mình. Anh ấy có một quả cầu bằng thủy tinh có đường kính 18’’ chứa đầy dung dịch chất lỏng và một ít bọt thủy ngân. Chúng sẽ được đi xuyên qua một chuỗi ống huỳnh quang đầy màu sắc và biến đổi, hướng lên trên đỉnh, chuyển đổi thành một quả bóng vàng nhỏ rồi chìm xuống dưới đáy. Và rồi anh ấy sẽ thu thập tất cả những quả bóng vàng kim ấy dùng cho công việc tâm linh. Người đàn ông này thuê một căn nhà nhỏ trông rất bình thường ở Burnaby, trên một góc đường nhỏ. Căn hộ của anh ấy cũng giống như tất cả những ngôi nhà xung quanh nhưng bên dưới ngôi nhà ấy ẩn giấu một phòng thí nghiệm. Anh ấy có cả hàng triệu đô la bằng vàng nhưng chẳng hề quan tâm lắm về số tiền ấy bởi vì dĩ nhiên rằng, mục đích của thuật giả kim không phải để kiếm tiền mà là để Hiểu về tiến trình chuyển đổi thủy ngân thành vàng.

Xem thêm Phương pháp Tự học Thiền: https://kimtuthap.org/tuhocthien-html/

Tiến trình này vô cùng cùng quan trọng bởi vì quá trình chuyển đổi thủy ngân thành vàng cũng chính là việc biến chuyển từ ý thức con người bình thường sang ý thức Christ. Nếu như bạn học tất cả về thuật giả kim thì bạn sẽ phải học tất cả những phản ứng hóa học của sự tồn tại bởi vì mỗi phản ứng đó đều tương xứng với mọi khía cạnh trải nghiệm trong đời sống. Với một câu nói cổ “Trước làm sao thì sau y như vậy”. (Nhân tiện thì, Thoth là người đầu tiên đưa ra lời sấm đó khi anh ấy được biết với tên gọi Hermes thành Hy Lạp).

Tôi đã ngồi đối diện với người thầy dạy thuật giả kim, và chúng tôi thực hành một phương pháp thiền mở mắt – đóng hơi thở và hít thở theo một phương pháp khác. Anh ấy ngồi cách tôi chừng 4 feet và chúng tôi đã thiền chừng 1-2 giờ đồng hồ. Và rồi có vài điều đã xảy đến – Điều mà tôi chưa bao giờ từng thấy trước đó, chưa bao giờ! Hình ảnh của anh ấy dần dần mờ đi và rồi hoàn toàn biến mất ngay trước mắt tôi! Anh ấy đã biến mất. Tôi sẽ không bao giờ quên được khoảnh khắc đó. Tôi ngồi chết lặng trong chốc lát và chẳng biết mình phải làm gì. Không có ai ở đây cả. Tôi nghĩ vậy. Wow! Tôi đã thật sự quá đỗi kinh ngạc. Nó thổi bay tâm trí của tôi (Như chúng tôi thường nói ở thập niên 60 và 70). Tôi chẳng biết phải làm gì, chỉ tiếp tục ngồi ở đây mà thôi. Và rồi rất nhanh sau đó, có một người khác xuất hiện ngay trước mặt tôi, một còn người hoàn toàn khác! Người thầy dạy thuật giả kim của tôi chỉ tầm khoảng 35 tuổi nhưng người này có lẽ chừng 60 hay 70 tuổi gì đó, và lùn hơn rất nhiều – có lẽ chừng 5 feet 3 hay 5 feet 4.

Ông ấy có vóc dáng nhỏ và trông giống như người Ai Cập,   màu da rám nắng và mái tóc dài. Khuôn mặt ông ấy được cạo nhẵn chỉ trừ chòm râu dài khoảng 6 inch ở dưới cằm. Người đàn ông này bận cho mình một bộ đồ cotton đơn giản với ống tay dài và ngồi đối diện với tôi. Sau khi chết lặng một vài giây, tôi đã nhìn chăm chú vào đôi mắt ông ấy. Những gì mà tôi thấy ở đôi mắt ấy không giống như những gì mà tôi từng thấy trước đây, ngoại trừ đôi mắt của một em bé. Khi bạn nhìn vào đôi mắt của một em bé, bạn biết rằng thật sự là dễ dàng bởi vì chẳng có gì ẩn giấu bên trong đó, không phán xét, không có gì cả. Bạn có thể đắm chìm trong đôi mắt đó và chúng cũng đắm chìm vào bạn. Đó là những gì mà tôi cảm nhận được khi nhìn vào người đàn ông này. Nó giống như là đôi mắt lớn của một em bé trong hình hài một lão già. Ông ấy chẳng có gì để che giấu cả. Tôi đã có sự kết nối liên hồi với con người này mà không có bất kỳ rào cản nào chắn ngang. Ông ấy đã chạm đến trái tim của tôi – Một điều mà chưa một ai làm được trước đây.

Và rồi người đàn ông này hỏi tôi một câu hỏi. Ông ấy nói rằng có 3 nguyên tử bị mất tích trong vũ trụ và hỏi rằng tôi có biết chúng ở đâu không? Tôi không hiểu ông ấy đang nói gì cả nên đáp: “Ồ! Không.”. Và rồi ông ấy đã trao cho tôi một trải nghiệm mà tôi chẳng biết phải diễn tả làm sao, ông ấy đã gửi tôi quay trở lại thời kỳ ban đầu của tạo vật rồi mang tôi quay trở về hiện tại một lần nữa. Đây thật sự là một trải nghiệm thoát khỏi cơ thể vật lý đầy thú vị. Khi trở lại, tôi đã hiểu về ý nghĩa của câu chuyện “Sự biến mất của 3 nguyên tử” – Ít ra thì tôi nghĩ vậy. Sau đó tôi trả lời lại rằng: “Ồ! Giờ thì tôi nghĩ là hiểu ý của bạn”. Sau đó tôi nói cho anh ấy nghe về những gì mà tôi nghĩ là mình hiểu. Khi tôi kết thúc, anh ấy chỉ mỉm cười, cúi xuống rồi biến mất. Một lát sau, người thầy dạy thuật giả kim của tôi trở lại. Anh ấy không biết về những gì đã xảy ra. Dường như đó là trải nghiệm chỉ giành riêng cho tôi mà thôi.

Tôi đã không còn bị ràng buộc bởi trải nghiệm đó nữa. Tại cùng thời điểm, những thiên thần đã sắp đặt để tôi gặp 4 người thầy khác. Vì thế nên tôi diện kiến từng vị thầy, từng vị, từng vị một, để rồi cuộc sống của tôi đã thật sự vẹn toàn. Tôi không nghĩ gì khác ngoại trừ người đàn ông nhỏ bé từng xuất hiện trước mặt tôi. Tôi chưa từng hỏi là ông ấy là ai và ông ấy cũng chưa từng quay trở lại. Thời gian dần trôi qua và cuối cùng thì ký ức của tôi về trải nghiệm đó cũng phai mờ dần. Nhưng tôi luôn canh cánh trong mình một câu hỏi: Người đàn ông đó là ai? Tại sao ông ấy lại cho tôi xem 3 nguyên tử đó và tất cả câu chuyện này mang ý nghĩa gì? Tôi có khẩn cầu được gặp lại ông ấy thêm một lần nữa bởi vì đây là một con người trong sáng nhất mà tôi từng được biết. 12 năm sau, tôi đã phát hiện ra người đàn ông này là ai. Đó là Thoth. Vào ngày 1 tháng 11 năm 1984, ông ấy đã xuất hiện trở lại cuộc đời tôi… và dạy tôi rất nhiều điều. Nhưng thêm một lần nữa, hãy để giành câu chuyện này ở hồi sau.

Để lại một bình luận