Và không chỉ riêng Hoa Kỳ, với tất cả những thái độ làm tổn thương trái tim lan tràn trên toàn thế giới. Những người kém may mắn ở khắp nơi phải mò mẫm và tằn tiện từng xu để có thể tồn tại trong khi một số ít nắm quyền lực trong tay bảo vệ và gia tăng vốn tài sản kếch xù, nằm trên nhung lụa và mỗi vật dụng trong nhà tắm đều được phủ bằng vàng. Và khi mà những đứa trẻ chỉ còn da bọc xương chết trong vòng tay của mẹ thì những “Nhà lãnh đạo” tham gia vào những cuộc tham nhũng chính trị tiếp tục quyên góp thức ăn từ quần chúng đang đói khát.

Không ai dường như là có sức mạnh để thay đổi những điều trên. Sự thật là,  quyền lực không phải là vấn đề. Dường như không ai có đủ ý chí.

Và nó sẽ luôn diễn ra như vậy, kéo dài cho đến khi không ai thấy có người cùng cảnh ngộ với mình.

Tạo sao chúng con lại không… ? Làm cách nào mà chúng con nhìn thấy sự tàn bạo mỗi ngày và cho phép chúng được tiếp tục cơ chứ?

Xem thêm Phương pháp Tự học Thiền: https://kimtuthap.org/tuhocthien-html/

Bởi vì các con không quan tâm. Thiếu vắng sự quan tâm. Cả toàn bộ hành tinh đối mặt với sự khủng hoảng có ý thức. Các con phải quyết định rằng đơn giản là quan tâm lẫn nhau.

Dường như đây là một câu hỏi thật cảm động để đặt ra. Tại sao chúng con không yêu những thành viên trong gia đình mình?

Các con đang yêu những thành viên trong gia đình mình, nhưng chỉ đơn thuần là có góc nhìn rất hạn chế về việc ai là những thành viên trong gia đình mình. Các con không xem xét bản thân như là một phần của gia đình nhân loại, và vấn đề của gia đình nhân loại thì không phải là vấn đề của riêng con.

Làm cách nào mà con người trên Trái Đất có thể thay đổi góc nhìn?

Nó tùy thuộc vào điều mà con muốn thay đổi.

Làm cách nào mà chúng con loại bỏ được nhiều hơn những nỗi đau, nhiều hơn sự chịu đựng?

Bằng cách loại bỏ tất cả những điều tách biệt ở giữa các con. Bằng cách xây dựng lại một mô hình thế giới mới. Bằng cách giữ trong mình ý tưởng mới.

Là gì?

Đó sẽ là sự khởi đầu mới hoàn toàn từ góc nhìn thế giới hiện tại.

Hiện tại, con đang nhìn thế giới – như một tập hợp của những thành bang, những quốc gia có chủ quyền, tách biệt và độc lập với nhau.

Vấn đề nội bộ của những quốc gia độc lập này là không xem trọng những vấn đề của cả nhóm – cho tới khi chúng ảnh hưởng đến cả nhóm (Hoặc những thành viên quyền lực nhất trong nhóm).

Phản ứng chung của cả nhóm tới điều kiện và vấn đề của một quốc gia riêng lẻ dựa trên lợi ích của nhóm lớn hơn. Nếu không có ai trong nhóm lớn hơn bị mất bất kỳ điều gì thì mọi điều kiện của quốc gia đơn lẻ kia sẽ bị ném xuống địa ngục và không ai thèm để ý đến.

Hàng ngàn người có thể chết đói hằng năm, hàng trăm người có thể chết trong cuộc nội chiến, những kẻ đê tiện có thể cướp bóc vùng nông thôn, những tên độc tài và bè đảng có thể cướp, hiếp và giết, chế độ có thể tước đi những quyền cơ bản của con người – Và phần còn lại của thế giới sẽ chẳng làm bất kỳ điều gì cả. Như các con vẫn nói, đó là “Vấn đề nội bộ”.

Nhưng, khi mà lợi ích của các con bị đe dọa, khi mà khoản đầu tư, sự an toàn, chất lượng cuộc sống của các con đang hiểm nguy, các con tập hợp lại biểu tình đất nước, và cố gắng nhận sự ủng hộ của thế giới đằng sau các con, và vội vã chạy đến nơi mà những thiên thần sợ hãi đi tới.

Và rồi các con tạo nên Lời Nói Dối Vĩ Đại – tuyên bố rằng các con đang thực hiện những điều trên vì lý do nhân đạo, để giúp đỡ những con người bị áp bức trên toàn thế giới, khi mà sự thật, các con chỉ đơn giản là đang bảo vệ quyền lợi riêng của mình.

Bằng chứng của điều này là ở nơi các con không có lợi ích, các con không hề có mối bận tâm.

Bộ máy chính trị của thế giới dựa trên lợi ích cá nhân. Còn điều gì mới nữa nào?

Sẽ có một vài điều mới nếu như con mong ước thế giới thay đổi. Con phải bắt đầu bằng việc nhìn thấy được lợi ích của những người khác cũng như lợi ích của riêng con. Điều này chỉ thật sự xảy ra khi con tái cấu trúc lại hiện thực toàn cầu và tự quản trị lấy chính bản thân mình.

Người đang nói về Thế giới chỉ duy một chính phủ?

Đúng vậy.

Để lại một bình luận