Nhưng phải chăng chính quyền đơn thuần thực hiện những điều mà người dân mong muốn? Phải chăng chính quyền đơn giản là cung cấp cơ chế qua đó người dân tự cung cấp cho chính mình theo một tỷ lệ xã hội nhất định? Ví dụ như, ở Hoa Kỳ, chúng con đặt giá trị rất cao lên sự chính trực trong cuộc sống con người, tự do cá nhân, tầm quan trọng của những cơ hội, tôn trọng trẻ em. Vì thế chúng con đã tạo ra những luật lệ và yêu cầu chính quyền tạo nên những chương trình để cung cấp tiền cho những người lớn tuổi để họ có thể giữ lại được chút giá trị trong những năm tháng còn đi làm, để bảo đảm sự bình đẳng trong cơ hội việc làm và nhà ở cho tất cả mọi người – thậm chí với những người khác biệt so với chúng con, hoặc với những người có lối sống mà chúng con không đồng tình, để đảm bảo, thông qua luật lao động trẻ em, rằng một quốc gia của trẻ em không trở thành một quốc của những nô lệ, và sẽ không tồn tại một gia đình nào có trẻ nhỏ mà không nhận được những điều kiện căn bản nhất của cuộc sống – Thức ăn, quần áo, nơi trú ẩn.
Xem thêm Phương pháp Tự học Thiền: https://kimtuthap.org/tuhocthien-html/
Những luật lệ kiểu vậy phản ánh một xã hội vận hành tốt. Bằng việc cung cấp những điều kiện cần thiết cho người dân, nhưng con phải cẩn trọng để không cướp đi của họ những giá trị lớn nhất: Sức mạnh và sáng tạo cá nhân, sự khéo léo cho phép người dân nhận thấy họ có thể tự cung cấp cho chính mình. Đây là sự cân bằng tinh tế phải được triển khai. Mọi người dường như chỉ biết đi từ cực đoan này đến cực đoan khác. Con muốn chính quyền “Thực hiện tất cả” cho người dân, hay con muốn xóa sổ toàn bộ những chương trình của chính phủ và xóa sổ toàn bộ những điều luật của chính quyền vào sáng hôm sau.
Đúng, và vấn đề ở đây là có quá nhiều người không thể tự cung cấp cho chính mình trong một xã hội vốn trao cơ hội sống tốt đẹp hơn cho những ai giữ lấy thư giới thiệu “Đúng” (Hoặc, có lẽ là, không giữ thư giới thiệu “Sai”); những người mà không thể tự cung cấp cho chính họ trong một đất nước, nơi mà các công ty không thể thăng cấp cho phụ nữ, công lý thì thường xuyên được vẽ ra trên những tấn “biểu ngữ”, sức khỏe dự phòng bị giới hạn và chỉ cho phép những người có đủ điều kiện, nơi mà rất nhiều sự bất công và bất bình đẳng tồn tại trên diện rộng.
Vậy thì chính quyền phải được thay thế bởi lương tâm của con người?
Không. Chính quyền là lương tâm của người dân, là sự ngay thẳng. Thông qua chính phủ, người dân tìm thấy, hy vọng, và định hướng để sửa chữa lại những ốm đau tồn đọng trong xã hội.
Nghe có vẻ thật tuyệt. Để Ta nhắc lại: Con phải cẩn trọng để không tự vấy bẩn chính mình trong những luật lệ đang cố gắng đảm bảo con người một cơ hội để thở!
Con không thể hợp pháp hóa đạo đức. Con không thể ủy quyền sự bình đẳng. Điều cần thiết là thay đổi ý thức tập thể chứ không phải thực thi nhân cách nhóm.
Hành vi (Và tất cả luật lệ, tất cả chương trình của chính phủ) phải xuất phát từ Bản thể, phải phản chiếu đúng Người Mà Con Là.
Luật pháp của xã hội chúng con phản chiếu chính xác chúng con là ai! Họ nói với mọi người: “Đó là cách mọi thứ vận hành tại Hoa Kỳ. Đây chính là nước Mỹ.”
Trong những trường hợp thuận lợi nhất, có lẽ vậy. Nhưng thường xuyên hơn, luật pháp của các con là lời tuyên bố của những người nắm quyền lực nghĩ rằng các con nên làm nhưng không được phép.
“Vài hạt tinh tú” giới thiệu cho “Đa phần không biết gì” thông qua luật.
Thật đáng trân quý!
Có gì sai với điều đó? Nếu vài hạt tinh hoa nhất sẵn sàng giải quyết những vấn đề trong xã hội, của thế giới và đề xuất những giải pháp quan trọng thì điều đó chẳng phục vụ cho nhiều người ư?