Tốt ! Cái chết thật sự hạnh phúc! Họ thoát khỏi sự phiền hà… cơ thể này.

            Người chết không đau buồn! Chỉ những người còn sống đau buồn cho người đã chết. Con người sợ ngủ ư? Trái lại, họ rất thích được ngủ và khi thức dậy mọi người còn nói rằng đã ngủ một giấc hạnh phúc. Mọi người đều chuẩn bị cho một giấc ngủ ngon .

            Ngủ là sự chết tạm thời. Chết là giấc ngủ dài hơn. Nếu một người nào đó đã chết, người đó sẽ không đau buồn về cái chết của người khác nữa. Sự tồn tại của một người là điều hiển nhiên cho dù có hoặc không có cơ thể kể cả lúc đang thức, đang ngủ hay đang mơ. Vì vậy tại sao con người lại mong muốn tiếp tục với sự giới hạn của cơ thể? Hãy để con người tìm thấy Bản thể bất diệt để rồi chết cùng với sự vĩnh cửu và hạnh phúc.

            Việc rèn luyện tâm trí giúp một người chịu đựng những nỗi đau và mất mát bằng sự can đảm. Nhưng việc mất đi người thân được cho là điều tồi tệ nhất trong tất cả mọi nỗi đau.

            Đau buồn chỉ tồn tại khi một người xem bản thân mình dưới dạng một hình thức nhất định. Nếu hình thức này được thăng tiến, người đó sẽ biết rằng bản thân tồn tại vĩnh viễn.

            Không có sự chết cũng như sự sinh ra! Đó chỉ là sự sinh ra của một cơ thể. Cơ thể được tạo thành từ Bản ngã. Nhưng bản ngã thông thường không được nhận ra nếu không có cơ thể. Bản ngã được nhận biết thông qua cơ thể.

            Hãy tìm ra nơi bắt đầu của những suy nghĩ. Sau đó, bạn sẽ luôn ở lại với hiện tại của bản thể bên trong và không còn vướng bận những tư tưởng về sự sinh ra hay nỗi sợ về cái chết.

Xem thêm Phương pháp Tự học Thiền: https://kimtuthap.org/tuhocthien-html/

            Tất cả mọi người đều có thể hiểu được sự vĩnh hằng của Bản thể. Con người sẽ thấy có rất nhiều cái chết nhưng họ tin rằng họ sẽ tồn tại vĩnh viễn. Bởi vì đó là Sự thật.

             Than khóc chỉ là việc của tâm trí khi bó buộc vào cái chết. Xảy ra điều gì nếu ai đó chết? Xảy ra điều gì nếu ai đó mất đi ? Bản thân sẽ chết, bản thân bị huỷ hoại !!! Chẳng có gì phải đau khổ khi một ai đó chết cả.

            Như một người khuân vác thuê mang một vật trên lưng để kiếm sống. Anh ta mang sự nặng nhọc, không hề thoải mái đi tới điểm đến và cuối cùng người đó cất được gánh nặng với sự nhẹ nhàng và hân hoan. Cũng vậy, một người khôn ngoan sẽ ở trong cơ thể và đợi đến đúng thời điểm cuối cùng để rơi xa nó.

            Sẽ không có đau khổ nếu quan điểm về cái nhìn vật lý được từ bỏ và con người tồn tại như một Bản thể. Đau khổ không phải là biểu hiện của tình yêu thương đúng nghĩa. Đau khổ đi ngược lại với tình yêu thương của thực thể, chỉ dành cho hình dạng của thực thể mà thôi. Đó không phải là tình yêu thương. Tình yêu thương thật sự được thể hiện từ bên trong bản thể, nó không bao giờ chết.

            Đó là sự thật và nỗi đau như vậy có thể được xoa dịu bằng sự thông thái tâm linh.

Nguồn : «Talks with Sri Ramana Maharshi »…Ramana Ashramam.
Tác giả: Ramana Maharshi

Người Dịch: Nguyễn Trần Quyết

Để lại một bình luận