Vấn đề là: Đối với chính phủ, chừng nào là quá nhiều? Khi nào là quá ít? Và khi nào thì chúng con nhận biết nó cân bằng?
Ta chưa từng thấy con đặt vấn đề như vậy.
Người đã từng nói quyển sách này sẽ đề cập rộng hơn đến những những vấn đề mà toàn thế giới đang phải đối mặt. Con nghĩ rằng mình đang chọn lấy một chủ đề lớn.
Đúng. Tất cả từ Tonybee đến Jefferson và rồi Marx đã luôn cố gắng trải quyết vấn đề trên trong hàng trăm năm.
OK – Vậy giải pháp của Người là gì?
Chúng ta sẽ quay ngược dòng thời gian; chúng ta sẽ quay trở lại với vài nơi chốn cũ.
Xem thêm Phương pháp Tự học Thiền: https://kimtuthap.org/tuhocthien-html/
Tiếp tục nào. Có lẽ con cần nghe điều đó lần thứ 2.
Chúng ta sẽ bắt đầu bằng sự thật rằng Ta không có “Giải pháp”. Bởi vì Ta không nhìn thấy trong đó có bất kỳ vấn đề nào cả. Nó chỉ là chính nó, và Ta thì không có sở thích níu kéo. Ta chỉ đơn giản là mô tả những gì mà quan sát được; những gì mà mọi người có thể được nhìn thấy.
OK. Người không có giải pháp và Người cũng không muốn liên quan. Vậy Người có thể cho con thấy được sự quan sát từ Người được không?
Ta quan sát được thế giới tiến tới một hệ thống mà chính phủ cung cấp một giải pháp tổng thể – mặc dù chính phủ Mỹ đã tiến rất sát từ rất lâu rồi.
Sự khó khăn trong việc đưa ra giải pháp là bởi phẩm chất cao đẹp và sự công bằng là những vấn đề đạo đức chứ không phải chính trị.
Chính phủ là nỗ lực của người dân để bộc lộ được phẩm chất cao đẹp cũng như đảm bảo sự công bằng. Chỉ có một nơi mà lòng tốt được sinh ra, và nó nằm trong trái tim của con người. Chỉ có một nơi mà sự công bằng được khái niệm hóa, và nó ở trong tâm trí. Chỉ có một nơi mà tình yêu được trải nghiệm một cách sâu sắc, và nó ở trong linh hồn. Bởi linh hồn là tình yêu.
Con không thể nào hợp pháp hóa đạo đức. Con không thể nào thông qua một đạo luật “Yêu thương lẫn nhau”.
Giờ đây chúng ta đang đi xung quanh vòng tròn như những gì mà chúng ta chuẩn bị trước đó. Cuộc trò chuyện của chúng ta vẫn diễn ra theo đúng tiến trình và hãy bén rễ sâu trong nó thậm chí chúng ta đào xới điều đó lên 2 hay 3 lần. Nỗ lực của con ở đây là đi đến tận cùng của vấn đề; nhìn thấy phương cách mà con muốn sáng tạo nên.
Vậy thì con sẽ hỏi Người một câu hỏi mà con đã từng đưa ra trước đây. Có chăng tất cả những luật lệ của con người chỉ là nỗ lực để tạo nên những khái niệm đạo đức? Phải chăng “Sự hợp pháp hóa” đơn giản là sự thỏa thuận của tất cả nhằm phân biệt điều “Đúng đắn” và “Sai trái”?
Đúng. Và những điều luật dân sự – quy định và quy tắc được yêu cầu tạo dựng trong xã hội nguyên thủy. Trong xã hội của các con, các con vẫn phải đối mặt với những câu hỏi rất căn bản. Vậy thì con có dừng lại ở góc phố trước khi tiếp tục tiến hóa hơn không?
Con sẽ bán và mua dựa trên những điều khoản nhất định? Sẽ có sự hạn chế trong cách mà con đối xử với những người khác?
Nhưng sự thật thì, cho dù những điều luật cơ bản – chống lại sự giết chóc, gây tổn thương, dối gian, hay vượt đèn đỏ – thì cũng không nên thật sự cần thiết và sẽ cần thiết nếu tất cả mọi người ở mọi nơi đơn giản là đi theo Những Điều Luật của Tình Yêu.
Đó là, Luật của Thượng Đế.
Điều cần thiết là trưởng thành trong ý thức chứ không phải là sự phát triển của một chính quyền.