Trải nghiệm “trẻ” và “già” có liên quan đến cấp độ nhận biết của một linh hồn cụ thể, hoặc trong một khía cạnh của tồn tại. Con là tất cả những khía cạnh của tồn tại, đơn giản là một phần của hiện hữu. Mỗi phần đều có ý thức về toàn bộ tổng thể bên trong. Mỗi yếu tố mang trong mình một dấu hiệu.

“Tỉnh thức” là trải nghiệm của ý thức đang được đánh thức. Khía cạnh cá nhân của Tất cả nhận thức về chính nó để khiến nó trở nên tự ý thức.

Và rồi, tiến hóa co hơn, nó dần trở nên ý thức về những điều khác, và rồi sự thật hiện lên rằng không có những con người khác – Tất cả đều là Một. Và rồi. Thượng Đế diệu kỳ!

Thượng Đế. Người thật sự thích chính mình, phải không?

Con không thích Ta hả?

Xem thêm Phương pháp Tự học Thiền: https://kimtuthap.org/tuhocthien-html/

Có chứ! Con nghĩ rằng Người rất tuyệt!

Ta đồng ý. Và Ta cũng nghĩ rằng con thật tuyệt! Đây là điểm bất đồng duy nhất giữa Ta và con. Con không nghĩ rằng con thật tuyệt vời!

Làm sao mà con nhìn thấy bản thân tuyệt vời khi con nhìn thấy mọi khiếm khuyết, và lỗi lầm – mọi điều xấu xa trong con?

Để Ta nói với con điều này nhé: Không có gì là xấu xa cả!

Con mong rằng đó là sự thật.

Con là hoàn hảo, khi con là chính con.

Con cũng mong đó là sự thật.

Điều đó là sự thật! Một cái cây chưa thật sự hoàn hảo bởi vì nó đang trong giai đoạn gieo hạt. Một em bé sơ sinh nhỏ bé chưa thật sự hoàn hảo bằng một người trưởng thành. Nó hoàn hảo chỉ khi là chính nó chứ không phải bởi vì nó không thể làm một cái gì đó lớn lao hay không hiểu biết một điều gì đó mà làm nó bớt hoàn hảo đi phần nào.

Một đứa trẻ mắc sai lầm. Cô bé đứng lên. Cô bé tập tững bước đi. Cô bé ngã. Cô bé đứng lên lần nữa, một chút chậm rãi, nắm lấy chân mẹ. Điều đó làm cho đứa trẻ không hoàn hảo chăng?

Để Ta nói với con điều này: Đó chỉ là mặt đối lập! Đứa bé hoàn hảo khi được là chính nó, toàn diện, và cực kỳ dễ thương.

Và con cũng vậy.

Nhưng đứa bé chưa từng làm bất kỳ điều gì sai! Nó chưa ý thức được việc không nghe lời, làm tổn thương người khác và tự làm đau chính nó.

Những đứa trẻ chưa nhận biết được cái đúng trong cái sai.

Chính xác.

Và con cũng vậy.

Nhưng con biết được rằng sẽ là sai trái nếu giết người, và là đúng khi yêu con người. Con biết được rằng sẽ là sai khi làm tổn thương một ai đó và là đúng nếu chữa lành nỗi đau để khiến mọi thứ trở nên tốt đẹp hơn. Con biết được rằng sẽ là sai trái nếu lấy cái không thuộc về mình hay gian xảo, lợi dụng người khác.

Ta có thể cho con một ví dụ điển hình về cái “Sai” trở thành đúng.

Người đang bỡn cợt con.

Không hẳn vậy. Chỉ là một ví dụ thực tế.

Nếu Người nói rằng có ngoại lệ cho mỗi điều luật, thì con đồng ý.

Nếu có ngoại lệ cho mỗi điều luật, thì không còn là luật nữa.

Người đang nói với con rằng không có gì sai trái trong việc giết người, gây tổn thương hay cướp giật của người khác?

Nó tùy thuộc việc con đang cố gắng làm gì.

Để lại một bình luận