Mọi thứ đã từng xảy ra, đang xảy ra, và sẽ xảy ra, đang xảy ra ngay tại thời điểm này.
Vì thế … chỉ nên lắng nghe.
“Thời gian” không phải là sự liên tục. Nó là một yếu tố trong thuyết tương đối tồn tại theo chiều dọc, không phải theo chiều ngang.
Đừng nghĩ rằng nó là 1 thứ “ Đi từ trái sang phải” – để rồi gọi dòng thời gian chạy từ lúc sinh ra cho đến khi chết đi của mỗi đời sống cá nhân, và từ điểm giới hạn này đến điểm giới hạn khác trong vũ trụ. “Thời gian” là một thứ “Lên” và “Xuống”! Hãy nghĩ về một cái trục quay, đại diện cho Khoảnh Khắc Vĩnh Cửu của Hiện Tại.
Bây giờ hãy hình dung những chiếc lá được làm bằng giấy trên trục quay, cái này chồng lên cái kia. Đó là những yếu tố cấu tạo nên thời gian. Mỗi yếu tố đều khác biệt và riêng lẻ, Mỗi chiếc lá giấy đều tồn tại cùng lúc với những chiếc lá khác. Tất cả chúng đều ở trên trục quay tại cùng một thời điểm! Như là nó sẽ xảy ra – Như là nó đã từng…
Xem thêm Phương pháp Tự học Thiền: https://kimtuthap.org/tuhocthien-html/
Chỉ có một Thời điểm – Thời điểm này – Khoảnh khắc Vĩnh Cửu của Hiện Tại.
Ngay bây giờ đây, tất cả mọi thứ đều đang xảy ra – Và Ta là niềm hoan lạc. Không có sự đợi chờ cho hạnh phúc vô bờ đến từ Thượng Đế. Ta đã tạo nên điều đó theo cách này bởi vì Ta không thể chờ đợi! Ta đã quá hạnh phúc vì thế nên Ta không thể đợi để hiển lộ Hiện Thực của chính mình. Rồi BOOM, tại đây, ngay bây giờ – Tất cả đều ở đây!
Không có sự Khởi đầu, và cũng không có điểm Kết thúc – Tất cả mọi thứ – chỉ LÀ.
Bên trong sự Tồn Tại là nơi chứa đựng trải nghiệm của con – và bí mật vĩ đại nhất
– Sự Hiện Hữu. Con có thể dịch chuyển ý thức bên trong sự Tồn Tại bất kỳ “Thời gian” hay “Địa điểm” nào con chọn.
Ý Người là chúng con có thể du hành thời gian?
Dĩ nhiên – Rất nhiều người có khả năng đó. Tất cả mọi người – và ngay cả con nữa cũng thường xuyên du hành thời gian, thường thì ở trong trạng thái mà con gọi là giấc mơ. Phần lớn đều không ý thức được điều đó. Con không thể giữ lại sự nhận biết. Nhưng năng lượng dán lấy con như keo, và thỉnh thoảng có phần năng lượng còn sót lại của những người khác – nhạy cảm với nguồn năng lượng này – nhặt nhạnh những mảnh ghép trong “quá khứ” hay “tương lai” của con. Họ cảm nhận hoặc “đọc” những mảnh ghép đó để rồi con gọi họ là nhà tiên tri hay nhà ngoại cảm. Đôi khi có đủ những mảnh ghép để thậm chí rằng trong ý thức giới hạn, con có thể nhận biết bản thân đã ở đây trước đó. Toàn bộ ý thức trong con chợt sởn gai ốc bởi vì bất chợt nhận ra mình đã “hoàn thành điều đó trước đây rồi”!
Déja vu!
Đúng. Hoặc là cảm giác thật tuyệt khi con gặp lại một ai đó mà con đã biết trong suốt cuộc đời – biết đến họ trong cuộc sống trường cửu!
Đấy là những cảm xúc cụ thể. Đấy là cảm xúc diệu kỳ. Và đấy là cảm xúc chân thật. Con đã biết linh hồn là vĩnh hằng! Vĩnh hằng là hiện tại thật sự.
Vì thế con thường nhìn lên, nhìn xuống từ “mẩu giấy” trên trục quay, và nhìn thấy những mẩu khác! Và rồi con nhìn thấy chính bản thân ở đây – Bởi vì một phần của con ở trên mỗi mẩu giấy!
Làm sao mà có thể như vậy được?
Để Ta nói với con điều này: Con đã luôn tồn tại, bây giờ, và cả sau này nữa. Chưa bao giờ con hiện hữu ở một nơi gọi là thời gian và cũng chẳng có khoảng thời gian nào cả.
Chờ 1 chút! Vậy thì khái niệm về linh hồn già thì sao? Có linh hồn nào già hơn linh hồn khác không?
Không có ai “già” hơn ai cả. Ta đã tạo nên tất cả chỉ đúng Một lần, và tất cả đều đang tồn tại ngay bây giờ.