Thiền là một trạng thái ý thức thuần khiết. Không có nội dung!

Thông thường, ý thức của con người đầy rác! Các ý nghĩ xoay chuyển, các ham muốn xoay chuyển, ký ức xoay chuyển, tham vọng xoay chuyển. Tất cả là một dòng chuyển động không ngừng, hết ngày này sang ngày khác!

Thậm chí trong lúc ta ngủ, trí não vẫn hoạt động! Nó vẫn mơ; nó vẫn nghĩ; nó vẫn lo lắng và bồn chồn! Nó chuẩn bị cho ngày tiếp theo. Một sự chuẩn bị ngầm diễn ra! Đây là trạng thái phi-thiền.

Ngược lại chính là trạng thái thiền. Khi không có một chuyển động nào và suy nghĩ đã dừng lại, khi không có tư tưởng nào khuấy động, không có sự ham muốn nào trỗi dậy, ta ở trong tĩnh lặng tuyệt đối. Sự tĩnh lặng ấy là thiền! Trong sự tĩnh lặng ấy, ta biết được chân lý, và không có cách nào khác!

Thiền là một trạng thái phi tâm trí! Ta không thể thiền bằng tâm trí, vì tâm trí sẽ hoạt động không ngừng! Ta chỉ có thể tìm thấy trạng thái thiền bằng cách gác tâm trí sang một bên, bằng cách lãnh đạm, thờ ơ và không đồng nhất với tâm trí.

Thiền là sự nhận biết rằng ” tôi không phải là tâm trí”. Khi sự nhận biết này trở nên ngày càng sâu sắc trong bản thân ta, dần dần một vài khoảnh khắc sẽ đến: những khoảnh khắc của sự trong suốt, những khoảnh khắc không có gì khuấy động bên trong và mọi thứ đều tĩnh tại. Trong những khoảnh khắc tĩnh tại ấy ta biết mình là ai, và ta biết điều huyền bí của sự hiện hữu là gì.

Xem thêm Phương pháp Tự học Thiền: https://kimtuthap.org/tuhocthien-html/

Nếu một vài khoảnh khắc xảy đến thì không có vấn đề gì; sẽ có ngày càng nhiều khoảnh khắc nữa xảy đến! Khi ta trở nên thuần thục hơn, khi ta học được cách điều khiển tâm trí, khi ta học được nghệ thuật tách mình ra khỏi tâm trí, khi ta học được phương pháp tạo ra khoảng cách giữa ta và ý nghĩ của ta, trạng thái thiền sẽ phủ lấy ta ngày càng nhiều!

Trạng thái thiền xảy đến càng nhiều thì nó càng làm ta chuyển biến! Một ngày sẽ đến, ngày của đại hồng phúc, khi thiền trở nên trạng thái tự nhiên của ta!

Thiền là một trạng thái tự nhiên. Hãy nhìn vào mắt một đứa trẻ, ta sẽ thấy một sự tĩnh lặng, hồn nhiên vô cùng. Mỗi đứa trẻ đều sinh ra với một trạng thái thiền, nhưng nó buộc phải uốn mình theo lề lối của xã hội. Nó phải được dạy cách suy nghĩ, cách tính toán, cách lý luận, cách tranh biện. Nó phải được dạy ngôn từ, ngôn ngữ, khái niệm.

Và dần dần, nó mất đi mối liên kết với sự hồn nhiên của chính mình. Tất cả những gì cần làm là khôi phục trở lại không gian ấy. Trạng thái ấy thật sự không thể mất đi, nó chỉ bị quên lãng!

Chúng ta được sinh ra như những người thiền, và rồi chúng ta học được cách vận hành của tâm trí. Và bản chất thật sự của chúng ta bị chôn giấu sâu thẳm như một dòng nước ngầm. Mỗi ngày một đào sâu, ta sẽ tìm thấy dòng nước vẫn chảy, dòng nước tinh khiết. Và niềm hân hoan lớn nhất trong cuộc đời là tìm ra nó.

Nguồn: Philosophia Perennis” – Osho
Người dịch: Trương Đức Hiệp, Hồ Xuân Hương, Việt Khôi, Ngọc Trúc

Để lại một bình luận