Ý Người là nếu chúng con thực hiện đúng Mười Giới Luật thì chúng con sẽ ổn?
Không có gì tồn tại như là Mười Giới Luật (Hãy xem lại Quyển 1 để thấy rằng chúng ta đã thảo luận đầy đủ về điều đó). Luật của Thượng Đế là Không có Luật. Đó là điều mà con không thể hiểu được.
Ta không yêu cầu bất kỳ điều gì.
Rất nhiều người không tin vào lời tuyên bố sau cùng của Người.
Họ đã đọc Quyển 1 chưa? Quyển 1 đã giải thích tất cả.
Vậy thì Người có lời khuyên gì cho thế giới này? Hoàn toàn vô chính phủ?
Xem thêm Phương pháp Tự học Thiền: https://kimtuthap.org/tuhocthien-html/
Ta không khuyên nhủ bất kỳ điều gì. Ta chỉ quan sát mọi thứ hoạt động. Tôi đang nói cho con biết sự quan sát là như thế nào. Và không, Ta không quan sát thấy vô chính phủ – sự vắng mặt của sự quản lý, những điều luật, quy định, quy tắc, hay hạn chế bất kỳ điều gì – sẽ hiệu quả. Một sự sắp xếp như vậy chỉ thực tiễn với những sinh vật cấp tiến, điều mà Ta không quan sát thấy được ở nhân loại bây giờ.
Vì thế một vài cấp độ của sự quản lý sẽ tiếp tục được yêu cầu cho đến khi nhân loại tiến hóa đến một điểm – nơi mà con tự nhiên thực hiện những điều hợp lẽ tự nhiên.
Các con rất khôn ngoan trong việc tạm thời tự quản trị bản thân. Mọi người thường không thực hiện những điều “Đúng” khi vứt bỏ đi những thiết bị riêng của mình.
Câu hỏi đúng ở đây không phải là tại sao chính phủ ban hành rất nhiều luật lệ và quy định lên người dân, mà là tại sao chính phủ phải làm như vậy?
Câu trả lời có mối liên hệ với Ý Thức Tách Biệt của các con.
Sự thật là chúng con đang nhìn thấy ở nhau như những bản thể tách biệt.
Đúng.
Nhưng nếu chúng con không tách biệt mà chúng con là Một thì điều đó có nghĩa là chúng con sẽ phải có trách nhiệm với nhau?
Phải.
Nhưng điều đó sẽ không cho phép chúng con thành tựu được sự vĩ đại cá nhân. Nếu như con có trách nhiệm với tất cả những người khác thì Tuyên ngôn của Đảng Cộng Sản là đúng! “Tùy theo năng lực, hưởng theo nhu cầu”.
Như Ta đã từng nói, một ý tưởng vô cùng cao đẹp. Nhưng nó đã mất đi tính nhân văn khi bị thi hành quá cẩu thả. Đó là vấn đề nan giải đối với những người theo chủ nghĩa cộng sản. Thực thi khi mà không có khái niệm.
Có nhiều người nói rằng khái niệm đó đã bị ép buộc phải được thực thi bởi ý tưởng ấy xâm phạm đến quyền cơ bản tự nhiên của con người.
Con đã tự lấy móng tay chích vào đầu mình. Điều cần thiết phải được thay đổi là bản tính của con người. Nơi mà công việc phải được hoàn thành.
Để tạo nên Ý thức như Người đã từng nói.
Đúng.
Nhưng chúng ta lại đi vòng quanh đường tròn thêm một lần nữa. Ý thức nhóm sẽ khiến cá nhân phải rất thất vọng?
Hãy nhìn vào điểm đó. Nếu mỗi người trên hành tinh có được đầy đủ những điều kiện cơ bản – Nếu mọi người có thể sống ngẩng cao đầu và thoát ra khỏi sự vướng bận của sự sinh tồn – thì chẳng phải nó sẽ mở ra con đường cho nhân loại chạm tới những mục tiêu cao đẹp hay sao?
Sự vĩ đại của từng cá nhân có bị phá hủy không nếu sự sống của họ được đảm bảo?
Tính nhân văn của cả vũ trụ phải được hi sinh vì niềm hân hoan của một cá nhân? Kiểu hân hoan gì vậy khi đạt được nhờ hao tổn từ người khác?