Các con có nhớ lần cuối cùng ngồi một mình trong sự tĩnh lặng, du hành ở trong trạng thái hiện hữu sâu nhất? Và lần cuối các con nói xin chào với linh hồn của mình là khi nào không?
Nếu sống như đồng xu 1 mặt thì các con sẽ trở nên dính mắc khá sâu vào những rắc rối của cơ thể: Tiền bạc, Tình dục, Quyền lực, Sở hữu, Sự hưng phấn và thỏa mãn nhu cầu vật lý, An toàn, Tiếng tăm, Danh vọng.
Nếu sống như đồng xu 2 mặt thì các con sẽ mở rộng mối quan tâm đến những vấn đề liên quan đến tâm trí: Bằng hữu, sáng tạo, hưng phấn bởi suy nghĩ và ý tưởng mới, tạo nên mục tiêu mới, thử thách mới, phát triển bản thân.
Nếu sống như sự hiện hữu ở 3 thể, các con chạm đến mốc cân bằng sau cùng của bản thể. Những mối quan tâm của các con sẽ liên hệ mật thiết đến linh hồn: Sự nhận dạng linh hồn, mục đích sống, mối liên hệ với Thượng Đế, con đường dẫn đến sự tiến hóa, trưởng thành trong tâm hồn, định mệnh tối hậu.
Xem thêm Phương pháp Tự học Thiền: https://kimtuthap.org/tuhocthien-html/
Khi phát triển đến một trạng thái ý thức cao siêu hơn, các con sẽ có được sự nhận thức trọn vẹn ở mọi khía cạnh đời sống.
Sự tiến hóa không có nghĩa là đánh rơi một thứ trong con để ban ân huệ lên những người khác. Nó chỉ đơn giản nghĩa là sự tập trung đang được mở rộng, quay lưng lại với ý nghĩ độc tài và dính mặc ở trên 1 khía cạnh, tiến tới tình yêu đích thực và luôn có sự đánh giá sâu sắc nhất trên mọi khía cạnh.
Vậy thì tại sao rất nhiều vị thầy lại hoàn toàn kiêng tình dục?
Bởi vì họ không tin tưởng rằng con người có thể đạt đến trạng thái cân bằng. Họ tin rằng năng lượng tình dục – và năng lượng xung quanh những trải nghiệm trần thế khác – quá mạnh mẽ để đơn giản là tiết chế, để dẫn đến sự cân bằng. Họ tin sự kiêng cử là con đường duy nhất trong quá trình tiến hóa của linh hồn hơn là một kết quả khác có khả năng xảy ra mà tình dục mang lại.
Có đúng không khi mà một vài người hiện hữu ở trạng thái tiến hóa cao đã “Từ bỏ tình dục”?
Đó không thật sự mang ý nghĩ cổ điển của từ “Từ bỏ”. Nó không phải là sự bắt buộc phải từ bỏ một điều mà con vẫn muốn nhưng biết rằng “Không tốt để có được”. Nó còn mang nghĩa sâu rộng hơn cả sự giải phóng đơn thuần, một sự dịch chuyển đẩy con từ món tráng miệng thứ nhất đến món tráng miệng thứ 2. Không phải bởi món ăn đầu tiên không ngon. Không phải bởi vì nó không tốt với con. Mà đơn giản bởi vì, điều diệu kỳ đó… con đã tận hưởng đủ rồi.
Khi có thể đánh rơi mối liên hệ với tình dục bởi lý do này thì con có thể vẫn muốn làm tình. Và rồi một lần nữa, con lại không muốn. Con có thể không bao giờ quyết định được khi nào con thật sự “Nếm trải đủ” và sẽ luôn thật sự muốn trải nghiệm điều này, để cân bằng với những trải nghiệm khác của sự hiện hữu bản thể.
Nó vẫn ổn. Mọi thứ đều ổn. Hoạt động tình dục không làm giảm chất lượng trong quá trình khai sáng, không làm giảm sự tiến bộ trong tâm linh hơn là cắt đứt mối liên quan đến tình dục.
Con chỉ thật sự khai sáng và tiến hóa khi không còn nghiện tình dục nữa, con rất rất cần tận hưởng trải nghiệm này, là đấy là hành vi bắt buộc.
Rồi mối bận tâm với tiền bạc, quyền lực, an toàn, sở hữu và những trải nghiệm khác của cơ thể sẽ biến mất. Sự tôn sùng của con đến những điều đó sẽ không và không nên còn nữa. Sự biết ơn sâu sắc đến cuộc đời là điều danh giá nhất trong Tiến trình mà Ta đã tạo nên. Khinh bỉ mọi niềm vui trong cuộc sống – thậm chí với những điều căn bản nhất – là khinh bỉ Ta, Đấng Tạo Hóa.
Khi con gọi sự sáng tạo của Ta một cách không cung kính thì con gọi Ta là gì? Khi con gọi sự sáng tạo của Ta bằng sự kính trọng, con thánh hóa trải nghiệm của bản thân về điều đó và cả Ta nữa.