Quay trở lại với tâm linh. Quên hết mọi điều về tôn giáo.
Lời tuyên bố này sẽ khiến rất nhiều người phát điên lên.
Con người sẽ phản ứng với tất cả nội dung trong quyển sách này bởi sự giận dữ hoặc là không.
Tại sao người lại nói rằng hãy quên tôn giáo đi?
Bởi vì tôn giáo không tốt với con. Nên hiểu rằng để cho các tổ chức tôn giáo thành công, nó buộc mọi người phải tin rằng con người cần tôn giáo. Để con người có niềm tin ở một điều gì đó thì tôn giáo buộc phải khiến con người mất niềm tin ở chính bản thân. Vì thế nên nhiệm vụ của các tổ chức tôn giáo là khiến con mất niềm tin ở bản thân. Nhiệm vụ thứ 2 là khiến con nhìn thấy tôn giáo là câu trả lời mà con không có. Và nhiệm vụ thứ ba – nhiệm vụ quan trọng nhất là khiến con chấp nhận tôn giáo chính là câu trả lời mà không có bất kỳ nghi ngờ nào.
Xem thêm Phương pháp Tự học Thiền: https://kimtuthap.org/tuhocthien-html/
Nếu con nghi ngờ, con sẽ bắt đầu suy tư! Nếu con suy nghĩ, con sẽ bắt đầu quay trở lại với Nguồn Cội bên trong. Tôn giáo không thể nào để điều đó xảy ra bởi vì sẽ có khả năng cao là con tìm được một câu trả lời khác với những dự trù ban đầu. Vì thế nên tôn giáo buộc con phải nghi ngờ chính bản thân, phải khiến con nghi ngờ chính năng lực của mình để nghĩ thẳng đến vấn đề.
Vấn đề của tôn giáo là luôn có khả năng bị cháy ngược – bởi nếu con không thể chấp nhận một điều mà không nghi ngờ chính suy nghĩ của mình thì làm sao con lại không nghi ngờ những ý tưởng mới về Thượng Đế mà tôn giáo đã trao cho con?
Sẽ sớm thôi, con sẽ nghi ngờ về sự tồn tại của Ta – thật trớ trêu, đó là điều mà con chưa bao giờ nghi ngờ trước đây. Khi mà con sống trong sự nhận biết trực quan thì có thể con không cần phải tìm kiếm Ta ở đâu cả mà biết chắc rằng Ta ở đây!
Tôn giáo đã tạo nên những điều thật nông cạn.
Bất kỳ một đầu óc sáng suốt nào đều có thể nhận biết tôn giáo không hề có Thượng Đế! Tôn giáo đã tiêm vào trái tim của nhân loại đầy rẫy nỗi sợ hãi về Thượng Đế khi mà đáng lẽ ra Thượng Đế phải là Suối nguồn của tình yêu.
Tôn giáo đã yêu cầu một người đàn ông phải quỳ gối trước mặt Thượng Đế khi mà đáng ra ấy phải đứng dậy để hòa chung niềm vui với nhân loại.
Tôn giáo đã đốt cháy con người bởi nỗi lo sợ về sự trừng phạt của Thượng Đế trong khi đáng ra con người phải nhận được hào quang từ Thượng Đế để nhẹ bớt đi gánh nặng.
Chính tôn giáo đã nói con người phải cảm thấy xấu hổ về cơ thể cùng những chức năng tự nhiên khi mà đáng lẽ ra mọi người nên vui mừng bởi có được cơ thể vẹn toàn được tự nhiên ban tặng như là món quà diệu kỳ của cuộc sống!
Tôn giáo đã dạy nhân loại rằng cần phải có thầy tế trung gian thì mới có thể kết nối được với Thượng Đế trong khi đáng lý ra các con tự mình có thể thì thầm cùng với Thượng Đế bằng cách sống một cuộc đời đơn giản và luôn đứng về phía sự thật.
Tôn giáo ra lệnh cho loài người phải sùng bái Thượng Đế trong khi nhân loại nhận được sự tôn trọng từ Thượng Đế!
Tôn giáo ở mọi nơi gây nên sự chia rẽ – đối ngược hoàn toàn với lời chỉ dạy từ Thượng Đế.
Tôn giáo tách rời con người ra khỏi Thượng Đế, tách rời con người ra khỏi con người, tách rời đàn ông ra khỏi phụ nữ – nhiều tôn giáo còn nói rằng đàn ông xếp trên phụ nữ, và khẳng định rằng Thượng Đế đứng trên loài người – tạo tiền đề để khắc sâu vào toàn bộ lịch sử nhân loại.
Để Ta nói với con điều này: Thượng Đế không xếp trên con người, đàn ông không đứng trên phụ nữ – đó không phải là “Điều tự nhiên” – nhưng là cách để những người đàn ông có quyền lực tạo nên những tôn giáo mà trong đó đẳng cấp của nam giới lên tiếng, chỉnh sửa hơn một nửa tài liệu để phù hợp với phiên bản cuối cùng của “Thánh chỉ linh thiêng”, để khiến cả thế giới tin vào mô hình nam giới làm chủ thế giới của họ.