Tại sao lại tiêu tốn quá nhiều thời gian để tạo nên hiện thực mà con đã chọn? Đây là lý do:”Bởi vì con đã không sống với sự thật về chính bản thân mình”.

Nhận biết sự thật, và sự thật sẽ dẫn con đến sự tự do.

Một khi đã nhận biết sự thật về chính mình thì đừng thay đổi tâm trí nữa. Tâm trí của con đang cố gắng tìm ra điều gì là “Tốt nhất”. Dừng lại! Vượt ra khỏi tâm trí. Quay trở lại với sự cảm nhận của riêng mình.

Đây là ý nghĩa của cụm từ “Quay trở lại với sự cảm nhận của riêng mình”. Đó là sự trở lại mạnh mẽ của cách thức mà con cảm nhận, không phải là cách mà con nghĩ. Suy nghĩ của con chỉ đơn thuần là – suy nghĩ. Công trình của trí óc. “Được tạo dựng nên” bởi tâm trí. Nhưng cảm xúc của con – chúng là thật. Cảm xúc là ngôn ngữ của linh hồn. Và linh hồn nói lên sự thật về con.

Vậy thì. Mọi điều với con bây giờ đã kết nối lại với nhau chưa?

Xem thêm Phương pháp Tự học Thiền: https://kimtuthap.org/tuhocthien-html/

Điều đó có nghĩa là chúng ta có thể bộc lộ bất kỳ cảm xúc nào – không quan trọng là nó  bi quan hay suy sụp ra sao?

Cảm xúc không phải là bi quan hay suy sụp. Nó chỉ đơn giản là sự thật. Cách mà con biểu hiện sự thật của chính con mới là điều quan trọng. Khi mà con biểu hiện sự thật bằng tình yêu thì bi quan hay bị tổn thương hiếm khi nào xảy ra. Nếu như con người thật sự bi quan hay bị tổn thương thì bởi vì nhiều người đã chọn trải nghiệm sự thật bằng cách đó. Trong tình huống này, con không thể làm bất kỳ  điều gì để né tránh hậu họa. Một điều chắc chắn là biểu hiện sự thật về bản thân sẽ khó có thể thích nghi với hoàn cảnh. Con người cảm thấy thật sợ hãi khi phải đối mặt với những cái nhìn không mấy thiện cảm nên họ che giấu những sự thật của nhau.

Nhớ lấy điều này: Không có gì quan trọng hơn cách mà Thông điệp được nhận cũng như cách mà nó được gửi đi.

Con không thể chịu trách nhiệm về cách mà người khác chấp nhận sự thật của riêng con; con chỉ có thể đảm bảo cách thức mà nó được truyền tải. Ý Ta là nó dễ thương, đầy lòng trắc ẩn, xúc cảm, can trường và hoàn thiện như thế nào.

Không có chỗ cho một nửa sự thật, “Sự thật tàn nhẫn”, hoặc thậm chí “Sự thật trần trụi”. Đó không phải là sự thật, toàn bộ sự thật, và không có gì khác ngoại trừ sự thật, mới có thể giúp đỡ Thượng Đế trong con.

Điều đó sẽ mang những đến cho con những phẩm hạnh của tình yêu và lòng trắc ẩn – Ta sẽ giúp con kết nối bằng con đường này thường xuyên nếu như con yêu cầu Ta.

Vậy thì được thôi, hãy cứ bộc lộ những điều mà con gọi là cảm xúc “tiêu cực”, nhưng không phải là sự tàn phá.

Thất bại trong việc bộc lộ cảm xúc tiêu cực không khiến cho điều đó rời xa mà càng giữ nó ở lại gần con hơn nữa. Sự tiêu cực “tồn trữ” sẽ hủy hoại cơ thể và là gánh nặng cho linh hồn.

Nhưng nếu người khác nghe thấy được những ý nghĩ tiêu cực từ con thì nó sẽ ảnh hưởng đến những mối quan hệ, không quan trọng ý nghĩ được truyền tải dễ thương đến nhường nào.

Ta nói là bộc lộ cảm xúc tiêu cực của con chứ chưa hề nói bằng cách nào hay với ai.

Tiêu cực chưa bao giờ là dấu hiệu dẫn đến sự thật tối hậu, thậm chí nếu nó dường như giống với sự thật tại một thời điểm nhất định. Nó có thể phát sinh từ một phần không lành lặn của con. Thường xuyên là vậy.

Đó là lý do tại sao điều tối quan trọng là giải phóng năng lượng tiêu cực ra bên ngoài. Đơn giản bằng cách buông bỏ và đẩy chúng ra ngoài, đặt chúng đối diện trước mặt để con có nhìn thấy đủ gần đến mức biết được rằng con thật sự tin vào sự tồn tại của chúng.

Trả lời