Lần đầu tiên tôi tiến hành kiểm chứng về kiến thức của người Dogon là vào năm 1982 hay 1983 gì đó. Tôi nhìn thấy bản thân đang lượn quanh một nhóm người đang làm việc với bộ lạc người Dogon – Những con người đang thật sự ở đây để trò chuyện cùng họ. Và rồi vào năm 1985, tôi dẫn đầu một nhóm người tới Peru, bao gồm cả một nhà nghiên cứu về bộ lạc Dogon. Chúng tôi đã ở trong một khách sạn sang trọng ở Cuzco có tên là Khách sạn San Agustin với ý định rằng sẽ đi bộ cả ngày trên con đường dẫn đến Inca, khoảng tầm 40 mile lên đến đỉnh núi. Bạn sẽ đi lên trên tầm 14,000 feet và rồi đi thẳng xuống dưới Machu Piccu 5,000 feet. Thật diệu kỳ!

Xem thêm Phương pháp Tự học Thiền: https://kimtuthap.org/tuhocthien-html/

Khách sạn mà chúng tôi trú tạm là một kiểu cung điện Tây Ban Nha dễ thương ẩn dưới những bức tường cao trong trung tâm thị trấn. Chúng tôi thuê ở ghép đôi nên nhận được cái giá rẻ hơn. Tôi ở cùng với nhà nghiên cứu về Dogon và anh ấy đã nói liên tục về những gì mà mình học được, nhiều hơn cả những gì mà chúng ta đang thảo luận ở đây. Phòng của chúng tôi ở là phòng số 23. Anh ấy cực kỳ phấn khích và la lên: “Phòng 23! Một con số thật tốt lành!” Ở Châu Phi, nơi mà những người Dogon sinh sống, ngôi sao Sirius đã biến mất khỏi đường chân trời trong vòng 2 tháng để rồi xuất hiện một lần nữa vào buổi sáng ngày 23 tháng 7, một phút trước khi Mặt Trời mọc. Nó xuất hiện, tỏa sáng với màu đỏ ngọc bích, chỉ chớm trên đường chân trời, gần như chính xác ở phía đông. 60 giây sau, Mặt Trời thức giấc. Vì thế nên bạn có thể nhìn thấy Sirius trong một khoảnh khắc rồi đột nhiên nó biến mất. Đó còn được gọi là sự hồi sinh của Sirius – Một khoảnh khắc vô cùng quan trọng của thế giới cổ đại chứ không chỉ riêng bộ lạc Dogon và Ai Cập.

Đó là một khoảnh khắc khi mà Sirius, Mặt Trời và Trái Đất nằm ở một đường thẳng xuyên không gian. Ở Ai Cập, hầu hết tất cả các ngôi đền đều được sắp xếp theo đường thẳng này, bao gồm cả cái nhìn chăm chú của Tượng Nhân Sư. Rất nhiều những ngôi đền có một cái lỗ nhỏ đâu đó trên tường, để  rồi xuyên qua đó sẽ có một cái lỗ nhỏ khác và một cái lỗ nhỏ khác xuyên qua tường, và nó sẽ đi đến một căn phòng sâu bên trong. Trong căn hầm đó sẽ có một thứ gì đó như là một khối lập phương bằng đá Granit có khắc chữ Vàng nằm ở giữa căn phòng với một dấu hiệu nhỏ trên đó. Tại khoảnh khắc Sirius hồi sinh, một ánh sáng màu đỏ ngọc bích sẽ chạm đến báu vật linh thiêng trong một vài giây, vốn sẽ bắt đầu một năm mới và ngày đầu tiên theo lịch Sothic của Ai Cập cổ đại.

Dẫu sao thì giờ đây chúng tôi đang ở Peru, ở trong căn phòng này và nhắc lại về con số 23. Chúng tôi đi vào trong căn phòng và đặt mọi thứ xuống dưới, để rồi cả 2 cùng nhìn vào chiếc giường, và ở trên chiếc giường đó, chúng tôi đã nhìn thấy hình ảnh này (Hình.1- 5).

Chúng tôi đứng trơ ra đó trong sự sững sờ, nhìn chằm chằm vào tấm hình khoảng 5 phút trước khi có thể thốt nên lời, bởi vì bánh lái trong bộ óc chúng tôi quay nhanh đến chóng mặt để cố gắng giải thích làm cách nào mà điều đó có thể xảy ra.

Nếu bạn nhìn thêm một lần nữa vào tấm hình xuất hình sinh vật đã nhảy ra khỏi đĩa bay thì chúng rất giống nhau. Họ ở trong trạng thái nửa dưới nước, nửa vươn ra khỏi mặt nước – Động vật có vú hít thở bằng không khí – Đuôi có vây ngang chứ không phải dọc như cá. Chỉ sinh vật biển có vây nằm ngang như là cá heo hay cá voi.

Những hình ảnh của người Dogon đến từ Châu Phi… và giờ đây họ đang ở Peru, bắt đầu bằng một đặc điểm rất giống với động vật có vú. Không thể nào lường trước được. Vì thế nên chúng tôi đã hỏi nhân viên khách sạn rằng: “Bạn biết gì về biểu tượng này?” Họ không biết gì nhiều về nó. Họ chủ yếu là những người gốc Tây Ban Nha và không có mối bận tâm nhiều lắm với những truyền thuyết của những thổ dân da đỏ. Họ không biết về những câu chuyện cổ xưa về Đấng Sáng Tạo, vì thế nên họ chẳng hề biết nó mang trong mình ý nghĩa gì. Và đây là toàn bộ hình ảnh trên tấm khăn trải giường (Hình.1-6).

Hình..1-5 và 1-6

Để tìm hiểu nhiều hơn, chúng tôi đã thuê một chiếc ô tô nhỏ và đi dạo xung quanh khu vực để hỏi người dân. Cuối cùng thì chúng tôi đã dừng lại ở Hồ Titicaca và bắt gặp một vài người Uros Indian. Tôi đã hỏi: “Các bạn biết gì về cái này?” Họ nói rằng: “Ồ, phải rồi!”. Sau đó, họ kể cho chúng tôi nghe về một câu chuyện nghe khá giống như những gì mà người Dogon đã từng kể trước đây! Đây là câu chuyện về sự khởi nguồn của họ: Một chiếc đĩa bay đã xuất hiện trên bầu trời và hạ cánh xuống Hồ Titicaca – Mảnh đất của Thần Mặt Trời. Những sinh vật trông giống như cá heo nhảy ra khỏi mặt nước, tiến lại gần người dân bản địa, kể cho những con người ở đây nghe về quê hương của họ, và vạn vật từ thuở ban đầu, bắt đầu với mối liên hệ với người tiền Inca. Nó giống như là sự kết nối với Những Sinh Vật Bầu Trời. Theo như câu chuyện, đấy là sự khởi đầu của triều đại người Inca.

Tôi chỉ đứng ở đấy với một cái miệng há hốc… Về sau, chuỗi tạp chí Cuộc sống giản đơn đã được xuất bản ở Úc cũng nói về chủ đề này. Khi mà mọi người bắt đầu tìm hiểu thì họ đã phát hiện ra rằng hầu hết các nền văn hóa trên khắp thế giới đều có những câu chuyện tương tự nhau. Có 12 nền văn hóa độc lập ở Địa Trung Hải kể về một câu chuyện giống nhau.

Chúng ta sẽ quay trở lại về câu chuyện cá heo bởi vì dường như họ đóng một vai trò vô cùng quan trọng trong việc hình thành nên ý thức của hành tinh này.

Trả lời